'cookieChoices = {};'

Tuesday, July 22, 2014

Truyện một chữ

                      

Chữ B

Bài bạc biến bác 7 bỏ buôn bỏ bán, bỏ bè bỏ bạn, bác 7 bồ bịch bê bối, bỏ bà 7 biềng biệc, bả buồn bả bịnh bả bái bai bác 7...bả..."bùm" biết bà 7 buồn, bác 7 bế bà 7, bợ bà 7. Bị bợ bà 7 bực, bả binh bác 7 ''bê''.... Bác 7 bướng bĩnh bám bà 7, bà 7 bấu bác 7, bác 7 bám bà 7, bà 7 bấu bác 7, bấu bấu bám bám -> bà 7 bưng bầu...

Bị bưng bầu, bà 7 buộc bác 7 bảo bọc bà 7, bảo bọc bụng bầu, bảo bọc bébi. bác 7 bôn ba buôn bán, bác bán bầu, bán bí, bán bánh, bán bòn bon, bán bong bóng... Bác 7 bơm bong bóng bự, bác 7 bơm bong bóng bự -> bong bóng bay bổng......."bụp"... bà7 bể bầu -> bé bi bo bé bi bo bé bi bụ bẫm, bé bi bảo bác 7:
- "Ba! ba bê bối bài bạc, bé bi buồn, bé bi bịnh, bé bi bỏ bú..."
-> Bác 7 bỏ bài!!!


Bài bạc buôn bán bỏ bê
Biết bao buồn bực 4 bề bôn ba
Bé bi buộc bác bỏ bài
Bớt buồn, bớt bực -> Bái bai bạc bài...


Chữ C

Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu của cô Cư, cháu của chú Chiến. Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn, cẳng con chó cao cở cẳng con cò, cổ cũn cởn cở cổ con cóc. Cổ con chó cậu cột cái chuông. Cậu cưng con chó cùng cực, con chó cũng cưng cậu. Cứ chiều chiều cậu cõng con chó, cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu cá chép cạnh chân cầu cuối cồn cát. Cậu chăm chú canh chừng cước cần câu, chốc chốc cậu cất cao cần câu coi. Con cá chép cắc cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần câu, cậu cười. Chốc chốc cả con cá chuối cũng cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá chuối chặt cổ, chìa cho con chó cưng của cậu. Con chó của cậu cắn cổ con cá chuối co cẳng chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng các cậu choai choai chơi cờ cạnh cổng chợ.

Chơi cờ chán chê, cậu cõng con chó. cầm con cá chép cậu chuồn. Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui chuồng, cậu cầm con cá chép cậu cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ Chánh chén cá chép chiên chấm cà cuống cùng chuối chát. Con chó cưng của cậu Cẩn cứ chập chờn cửa chuồng chở chực. Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó chén cơm chiên cùng chút cá chép. Con chó cạp chén cơm chui chuồng.

Cụ Chánh côi cút, cụ cũng có con chim chích choè cùng cái chuồng chim cáo cạnh, cụ cưng con chim của cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi chà chống chân, cụ chầm chậm chộp các chú chuồn chuồn chập chờn cạnh cây cam cho con chim của cụ chén. Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú choai choai câu cá, câu cua chỗ cống của cậu Cử. Cậu cột con chó cưng của cậu cạnh cửa. Con chó của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh cầm cây chổi chọc con chó, con chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn cãi cối.

Cũng có chiều cậu Cẩn cần công cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột con chó của cậu cạnh cửa chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó choai choai, cụ chẳng coi chừng, cụ cột con chó cạnh chỗ con chim của cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cùng con chó của cậu Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim của cụ Chánh.

Cụ Chánh cầm cây cố cản, con chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó của cậu Cẩn chồm cẳng cao cắn cái chuồng chim của cụ Chánh. Con chim chích choè chạy cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cắn cụt cánh, con chó của cậu Cẩn chặn cửa cắn chân, cắn cổ con chim. Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ còn cái chân còn cục cựa.

Cụ Chánh cay cú cầm cây cối chục cân cất cao choảng con chó. Con chó của cụ Chẩn cà cuống co cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con chó của cậu Cẩn cái “cộp“ chát chúa, con chó cố chạy - cụ Chánh cầm cây cuốc cuốc cổ con chó. Con chó của cậu Cẩn chùn chân. Cuối cùng cụ Chánh chém con chó chết cứng.

Cụ Chánh cùng cụ Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm chép các cụ cạo, các cụ chất con chó cạo vào chỗ có củi cháy.

Cẳng con chó cong cong, các cụ chờ con chó chín các cụ chặt, các cụ cưa. Cụ Chánh cất cho cậu Cẩn cái cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các cụ cho chảo các cụ chiên. Con chó chết các cụ có cớ chè chén. Chó chiên, chả chìa, củ chuối. Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc, các cụ cười.


Chữ D

Đêm đó , Đinh Đại Đoàn đồ đạc đâu đó đầy đủ đi đến đầu đường để đón đào điệu đồ đầm đẹp đẽ , đeo đồ đầy đàng , đầy đống , đang đứng đợi Đoàn đằng đèn điện đầu đường . Đoàn đến địa đào điệu đắm đuối , đom đả để được điểm

- Điệp định đi đâu để Đoàn đưa đi

Đào điệu đỏng đảnh đáp :

- Điệp đâu định đi đâu đâu . Điệp đứng đợi Đoàn đến đỗi Điệp đói , Đoàn đưa đô đây để Điệp đi đớp đẹp .

- Được , được đến đây Đoàn đưa . Đoàn đáp đặng đắn đo . Đoàn đoán đào Điệp đang đía Đoàn để đi đàn đúm đâu đó . Đoàn đoán Đoàn đang đụng độ , đương đầu đứa điên điển , đua đòi đủ điễu , Đoàn định đi đường đường đấng đạo đức đứng đắn . Đoàn đâu đần độn đến đỗi đưa đô đại . Đào điệu đoán được điều Đoàn đắn đo , đã đứng đón Đoàn đanh đá :

- Đi đâu ? để đô đó , đi đâu đi ! Đoàn đánh được Điệp . Điệp để Đoàn đi ! Điệp đeo đai đen đấy !

- Đào điệu đứng đó đi đôi đường đẹp đáo để , đoạn đùng đùng đến đè đầu Đoàn , đâu để Đoàn động đậy , đánh Đoàn , đập Đoàn , đá Đoàn , đét đít Đoàn . Đoàn đỡ đòn , đau điếng đổ đom đóm , đành điều đình :

- Đừng , đừng đừng đánh để Đoàn đưa :

Đào điệu độc địa đòi :

- Đưa đây đi , đừng để Điếp đợi , để Điệp đợi Điệp đục đầu Đoàn đó ! Đoàn định đưa , định đừng , định đưa , định đừng . Đào điệu điên đầu , đục đầu Đoàn đồm độp đến đã đời . Đoàn đành đưa đô để đào điệu đừng đánh Đoàn . Được đô đào điệu đếm đếm đoạn đành đoạn đủng đỉnh đi . Đoàn đờ đẫn , đừ đừ đứng đó . Đầu đít đều đau đớn , đồ đạc đã đứt đoạn , đổ đầy đường Đoàn đập đùi đốp đốp , đạp đất đành đành :

- Đồ điếm đàng , đồ đạp đổ , Đoàn đôi đoạn . Đạo đức đi đâu để đời đầy đồ đểu !!

Đoàn đã đoán đời Đoàn đều đều đi đến đỉnh đài đỗ đạt ., đoạt được đủ điều đẹp đẽ , đâu định được đời đảo điên đượm đầy đớn đau đến độ đó !

Đêm đen đủi , để đào đá đít đó đã đày đọa đời Đoàn , đẩy đưa Đoàn đi đến đường đơn độc đời đời .


Đêm đông Đức đốt đèn đi đâu đó...?
Đức :
Đức đốt đèn đi đến đĩnh đồi để đợi Đào
Đợi Đào...đào đếch đến
Đào đến.......đâu được,để Đào đứng đó.
đi đái đã..đái đâu đó,đè Đào ,đánh Đào..
đánh đâu Đào đỡ đó ,
đánh đầu Đào đỡ đầu,
đánh đít Đào đỡ đít,
đánh đúng "địa điễm" Đào đếch đỡ được.......


Chữ M


Má mập mới mua mít, muối mỡ, mật. Má móc mấy miếng mỡ. Mấy miềng mướp mở mũi mèo mướp. Má mập mắc may màn.
Mèo mướp mò mẫm móc một miếng mỡ. Má mập mất miếng mỡ, má mắng mèo: "Mày .. mèo ma!" Má mắc moi măng, mèo mướp móc moi một miếng mỡ, mép mấp mấp, miệng mím mím. Má mập mất miếng mỡ má mắng mèo: "Mèo mướp! Mày mà móc mớ móc máy mày mất mạng! Méo mướp màn, mèo mướp mát".



Chữ T

Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt! Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế. Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ: "Trời! Trắng tựa tuyết!" "Thon thả thế!" "Tóc thật thướt tha!" "Ti to thế! Tròn thế!" "Trác tuyệt! Trác tuyệt!" Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi! Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng... Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế! Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở: "Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi." Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài... trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành. Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng. Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm: "Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây..." "Trần Trọng Trí!", Thủy trầm trồ, "Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!" Thủy tấm ta tấm tắc. Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi! Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ: "Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!" Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng: "Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu..." Tôi tíu tít: "Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!" "Thầy Trí tưởng thế thôi...", tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót. Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha thiết: "Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt: Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy. Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực... Tôi thề, tôi trao trọn!" Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn: "Thôi thôi, Trí thôi thề thốt..." Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát: "Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy. Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!" "Trí!", Thủy thổn thức, "Thủy tin Trí, thương Trí..." Tôi trúng to, trúng to! Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi. "Thủy... Trí thương Thủy, thương tới tận tim...", tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy. Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương: "Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!" Trời tối, Thủy tin tưởng trao thân. Tôi thơm tay Thủy, thơm tóc Thủy, thơm tới tận tai, thơm thơm thơm thơm. ***(ntkjen bỏ bớt khúc này, mọi người tự tưởng tượng nhá D) Thủy thất thần túm tay tôi, thét: ` "Thôi, Trí! Trí thương Thủy thì thương từ từ. Tình ta tránh trần tục. Trí... thụt tay!" Trí tôi, tên trác táng, tha Thủy thì thua thiệt, tốn tiền tàu từ thị trấn Tân Tiến tới thôn Tám. Thành thử tôi tiếp tục trổ tài tán tỉnh. Tôi thủ thỉ tâm tình: "Thủy thương Trí thì thương thật tình. Thủy trao trọn tình thì Trí trân trọng. Thủy thủ thế, trốn tránh, thiết tưởng thiếu tin tưởng Trí." Thủy thật thà tin tôi, thả tấm thân trinh trắng tùy tôi thao túng. Thân thể Thủy trắng trẻo, thơm tho. *** Tôi tả thế thôi, tả thêm thì thô tục, tùy toàn thể tưởng tượng. Tiếp tục trò trác táng trên thân thể Thủy thêm tám tháng, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức: "Trí! Thủy tìm Trí..." "Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu." "Trí!", Thủy tức tưởi thét to. Tôi thong thả từng tiếng: "Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi." "Trí!’’, Thủy thút thít, "Thủy trúng thai...’’ "Trúng thai?’’, Tôi trơ tráo tủm tỉm. "Thông tin thật trơ trẽn!’’ "Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!" Thủy tức tối thét. Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi. "Thôi!", Tôi trợn tròng, thét. "Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách! Tránh!" Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi. Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà. Thanh Trà thanh tú, thon thả, thơm tho... trên tài Thủy. Trà tiền tấn, tôi thì thiếu tiền, tán thắng Trà thì tiền từ túi Trà tới túi tôi tức thì. Tôi tin tôi tán Trà tất thành. Tính Trà thận trọng, tôi tỉa tót từng từ, thêm thắt tính từ, trợ từ, thỉnh thoảng thêm trạng từ thật tốt. Trà thích thơ. Thơ Ta, thơ Tây, thơ Tàu Trà thích tất. Trà thích tính tân tiến trong thơ Tây, tính thâm trầm trong thơ Tàu, tính trong trẻo trong thơ Ta, tuy thơ Ta thừa tính thép thiếu tính thành tâm. Thấy thế, tôi truy tầm thơ tặng Trà, toàn thơ tình, từ thơ Thâm Tâm tới thơ Thanh Thảo: trăm tập. Trà thích thú trầm trồ: "Trời, toàn thơ tình! Trí tặng Trà thế thì tốn tiền Trí thật..." Tôi tìm từ thật thành thật: "Trà, tí ti tiền, thiết tưởng thấm tháp tình Trà thân thiện tiếp tôi..." Trà thầm thì: "Trí thật tận tâm..." Trà tỏ thân thiện trước tôi. Tai Trà tim tím, tức Trà thẹn thùng trước tôi, tức trà thích tôi. Trà thích tôi thế thì tôi tiếp tục trúng to, trúng to! Tôi trộm thơ thằng Thiều, thơ thằng Thái tặng Trà. Thơ thằng Thiều trúc trắc tựa thơ Tây, tuy thế thơ thật thanh tao. Thơ thằng Thái thì thâm thúy tựa thơ Tàu. Trà tưởng thơ tôi, tấm tắc: "Thanh tao, thâm thúy thật! Thơ Trí trên tài thơ Trọng Tạo!" Tôi thành thật tâm tình: "Thơ tôi thường thôi. Trọng Tạo tài thơ từ thuở thiếu thời tới tuổi tứ tuần. Tài thế thật trân trọng. Trọng Tạo tháp tùng thủ trưởng Thỉnh, trực tờ Thơ, thân thể tiều tụy, tóc trán thưa thớt, tiền thì teo tóp, thê thiếp tứ tung, thêm trà tửu trầm trọng... Thế thì tắc thơ thôi." "Thật tội Trọng Tạo!", Trà thở thườn thượt. "Trà thích thơ Trọng Tạo từ thuở thiếu thời. Trọng Tạo tìm tứ thơ thật tài!" "Thế thơ Thanh Thảo, thơ Trúc Thông?" Tôi thử trí tuệ Trà. "Thanh Thảo thông tuệ, Trúc Thông tìm từ thật tinh tế!" "Trà thật thạo thơ!" Tôi tán. Trà tươi tắn thỏ thẻ: "Trước tám tư, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tường thuật thể thao, thành thử từ tám tư thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!" "Trời, Trà thạo thơ thế thì thôi!" Tôi tiếp tục tán. "Thế thơ Trúc Thông?" "Trúc Thông tìm từ thật tài. Từ trong thơ Trúc Thông thanh tao, tinh tế. Tuy thế, Trúc Thông tham từ, thiếu tình, thiếu tứ, thành thử thơ thiếu thanh thoát. Thơ toàn từ, thiếu tính thơ, thơ thế tựa thơ tắc tị!" "Tuyệt! Trà thật thẳng thắn!" Tôi trầm trồ. "Thế thơ thủ trưởng Thỉnh?" "Thơ thủ trưởng Thỉnh trác tuyệt, tài thủ trưởng Thỉnh trên tài tất thảy. Tuy thế, thủ trưởng Thỉnh thôi thơ từ thời thủ trưởng thành thủ trưởng. Tiếc thế! Thủ trưởng Thỉnh thích trọng trách, tìm tòi trọng trách thì thôi tìm tòi thơ. Thủ trưởng Thỉnh tiếp tục theo trên thì thơ tiếp tục thả thủ trưởng Thỉnh." "Trúng! Trúng!" Tôi tán thành tư tưởng Trà. "Thơ trọng tình, tránh tham tiếc. Thủ trưởng Thỉnh thấy trên thương, tưởng trúng thế, thiếu tỉnh táo, thành thử tính toán trật." Trà than thở: "Thủ trưởng Thỉnh tính trật từ tháng tư - tám tám. Tự trong thâm tâm, Trà thương thủ trưởng Thỉnh. Tiếc thay tài thơ!" "Tiếc thay tài thơ!" Tôi than tiếp theo Trà. Tôi thấy trái tim Trà từ từ tròng trành. Tôi tìm tay Trà thẻ thọt thơ: "Tương tư từ thuở thấy Trà. Thấy Trà trong trẻo thướt tha tôi tìm Thương Trà thương tận trái tim Trái tim trong trắng, trái tim thật thà Trái tim thao thức tình ta..." "Trời! Thơ toàn ‘T’, Trí tài thế!" Trà thành thật tán thưởng. Tôi thơm tay Trà, thủ thỉ: "Trà..., thơ Trí tức tình Trí..." Trà thôi trùng trình, thành thật tỏ tình thân: "Trà thấy Trí tính tình thì thật thà, trung thực, tận tâm; tri thức thì thông tuệ, từng trải, thành thục trăm thứ. Toàn thể trai tráng trong tỉnh ta thua Trí tất." Tôi tì trán tận ( ntkjen bỏ tiếp 1 đoạn nhạy cảm ) Thích thế! Trà từ thận trọng tới thân tình, từ thích thú tới thẫn thờ, từ trao tâm tình từng tí tới tin tưởng trao toàn thân, tròn tháng. Tôi thấy tôi thật tài, tán tỉnh thế trời thua! Thấm thoắt tới tuần trăng tròn thứ tám. Trời thu thăm thẳm, trăng thanh thanh, tràn trề tinh tú. Trà theo tôi tình tự trên tấm thảm tím. Trà thơm tóc, thơm tay tôi. Tôi thẫn thờ, tự thấy tâm thần trì trệ, thiếu tỉnh táo, thấp tha thấp thỏm. Trà trườn trên tôi: "Trí... Trà thèm Trí..." Trà thò tay thức tỉnh "thằng thao tác tình". "Thằng thao tác tình" thõng thượt, teo tóp, trông thật thảm thương. Tôi thơm Trà, thì thầm: "Trí thấy thiếu thích thú..." Trà thở thườn thượt, tìm tờ "Tuần tin tức" trong túi, tìm tin trong tỉnh. Tôi tựa tay Trà thiêm thiếp... Trà thúc thúc tôi, thảng thốt: "Trí, thím Trà tự tử!" "Thím Trà?" "Thím Trà tên Thủy..." "Thủy?" "Thu Thủy thôn Tám - Trảng Tranh..." "Trời!" Tôi túm tờ "Tuần tin tức" tìm tin tự tử: "Trần Thị Thu Thủy thôn Tám, Trảng Tranh, theo thằng trác táng, trúng thai. Thằng tráng táng tráo trở, Thủy thất tình tự tử!". "Tuần tin tức" truyền tin thống thiết! Thôi thế thì thôi! Thủy trong trắng thế, trẻ trung thế, tại tôi Thủy tự tận! Thảm thương thay! Thê thảm thay! "Trí! Trà thấy Trí thất thần...", Trà túm tay tôi thì thầm. Tôi thấy tôi thậm tồi tệ, thậm thiếu tử tế, thậm thiếu thật thà, thậm thiếu trung thực. Trời, tôi thiếu toàn tính tốt! Tội tôi thật trầm trọng. Tôi túm tay Trà thổn thức thú thật tội tôi tráo trở Thu Thủy, thú tội tất thảy...



Chữ L

Lưỡi lè lắc léo lã lơi
Lòng luôn lương lẹo lựa lời lẳng lơ
Luôn luôn lật lọng lập lờ
Lí la lí lắc líu lo la làng
Lên lầu lá liễu lâng lâng
lòng luôn lưu luyến,lỡ làng lẽ loi
Lắc lư lầm lủi lặng lời
Lết lê lây lất lý lơi lấp lòng
Lều loan lấp lánh lưới "nói bậy nhé""nói bậy nhé""nói bậy nhé"g
Lắm lời lã lướt ló lòng lố lăng
Lạ lùng lòn lách lẹ làng
Làu làu leo lẻo lời lan lộ lời
Lấm la lấm lét liếc lơi
Lái lời lanh lảnh lòng lòi lâm ly
Lơ lơ lãng lãng liệng ly
Lượn lờ lạc lõng lầm lì lệ lăn
Lá lay lặn lội lên làng
Lưỡi lam lá liễu lần lần lận lưng...!!!
Lỗi lầm lã lướt lẫy lừng
Lao lòng lao lực lạnh lùng lủi lui...

Chữ Ch

Chè chuối chưng chín chưa chú ?
: Chè chuối chưng chưa chín cháu
Chờ chè chín chú cho cháu chén ?
: Chờ chè chín chú cho cháu
Chờ chè chín chắc cháu chết chú chẳng cho chè !!!



THƠ TOÀN DẤU HUYỀN
Mình phiền lòng, mình cùn, mình “làm càn”
Mình bèn “cầm đồ” nào vòng vàng, bàn là...
Và rồi mình vùi đầu vào bài cào, vào bàn đề
Mình còn khề khà, lề mề cùng bàn đèn
Rồi dần dần nhà mình đầy người vào... đòi tiền
Nàng nhà mình thì thầm cùng mình rằng:
“Từ ngày nào mình là người đàng hoàng
Mình đừng cùn mà thành người nhà... thằng Bần”!
Nàng càng bàn mình càng buồn, lòng càng bàng hoàng
Và mình thề: Từ rày mình chừa bàn đèn, chừa bài cào
Còn đề thì đừng hòng mình chừa
(À, mình nhầm... Mình thề chừa đề)
Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào làm đồng,
Rồi làm vườn, rồi trồng hành và trồng cà
Nhờ làm đồng, dần dần mình thành giàu
Mình dành tiền, cầm đồ cùng vòng vàng về
Rồi mình thì thầm cùng nàng: “Này mình à,
Còn thừa tiền là nhờ hồi nào mình tài tình,
Mình cầm tiền này rồi dùng gì thì dùng”!
Nàng nhà mình là người nghiền truyền hình
Mình thầm cầm tiền đèo “truyền hình” về nhà liền
Nhìn truyền hình, nàng nhà mình trầm trồ,
Nàng đùa rằng: “Hừm, mình là người chồng vàng”!
Rồi nàng cùng mình vào giường và... cười cười hoài!

No comments:

Post a Comment