Bước vào đời làm bạn với khổ đau Biết làm sao tìm được tháng ngày nào Xa áo trắng tôi nhớ hoài áo trắng Chiều phố Saigon sao thấy buồn hoang vắng Tiếng chuông trường hơi lạnh nỗi sầu thương Áo trắng ai bay luợn khắp nẻo đường Lòng tôi mãi thương hoài ngày tuổi ngọc.
Tôi vẫn thương hoài màu áo trắng Áo học trò thương vẻ đẹp nguyên sinh Áo ngây thơ chứa trọng nét hữu tình Là biểu hiện cho quảng đời nghiên bút Tôi hoài niệm cuộc đời trong giây phút Những chuỗi ngày trong lức tuổi học trò Bạn bè đâu sao chỉ có mình tôi Sầu chỉ nặng tôi thương hoài áo trắng
No comments:
Post a Comment