Chân lãng tử dẫm bừa trên vô định
Quả đất mòn chưa bịn rịn ngừng xoay
Giông gió đời còn đeo đuổi quắt quay
Lòng những tưởng trời mây gần tay với
Chốn cô phòng người ơi đừng ngóng đợi
Cánh chim hoang còn vời vợi phương nao
Giữa biển trời , chân mây có gặp nhau
Hay vẫn mãi tràn nỗi đau cách biệt
Người giam hãm giữa bức tường thanh khiết
Ta lưu đày trong đơn chiếc phong sương
Gặp gở nhau đi cạnh một quãng đường
Duyên hạnh ngộ dể thường mau quên lãng
Cảm ơn đời , dù chỉ là một thoáng
Nghe lòng chùng bởi thoang thoảng hương yêu
Gió sắt se cài nhung nhớ trong chiều
Sương lãng đãng chút đìu hiu hoang dại
Từ giã chưa sao lòng còn sót lại
Chút hành trang đau oằn oại tiễn chân
Người quay về nghe hụt hẫng bâng khuâng
Ta cất bước mà như tâm chuyển hướng
Còn trong nhau những êm đềm mộng tưởng
Đôi vần thơ mang âm hưởng thời gian
Trải lòng ra cho dài mãi ngút ngàn
Như nhung lụa trên bước đời phiêu lãng
No comments:
Post a Comment