Em đến đây với mùa xuân áo trắng
Môi mĩm cười, ta té xuống đam mê
Tim rời rã gậm nhấm hoài chữ nhớ
Em đến đây rượu nồng dù chưa thấm
Mà ngẫu nhiên chợt thấy đã đầy vơi
Ta say rồi vì môi mắt em tươi
Quá lạng quạng bởi chiếc răng em khểnh
Em đến đây để ngàn duyên vung vảy
Có dăm thằng đờ đẫn tưới cây si
Ở nơi đâu cũng loáng thoáng nhu mì
Như lưu ly nổ văng trăm ngàn miểng
Em đến đây gây bao nhiêu là điện
Giật tim ta cao thế tựa trăm năm
Lưỡi tê ngang nên con mắt đăm đăm
Nhìn em chảnh, dẫm guốc vào tim nhớ
No comments:
Post a Comment