Chuyện kể rằng có một đôi trai gái yêu nhau thắm thiết. Một ngày nọ, người con gái ước ao có được chùm hoa quí ở trên một đỉnh núi cao nhiều người biết đến nhưng không sao hái được, vì hoa đó ở đỉnh núi rất cao, chỉ nở vào mùa đông tuyết phủ dày đặc.
Không quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa quí tặng người yêu. Chàng quyết tâm chinh phục đỉnh núi cao, leo từ mỏm đá sắc nhọn này đến mỏm đá sắc nhọn khác, mặc cho mưa rơi, mặc cho tuyết phủ...
Cho đến một ngày, đói và khát khiến chàng trai kiệt sức. Chàng quay xuống vào đúng cái ngày tròn một năm xa cách người yêu trong tư thế quỳ rạp xuống, nhưng gương mặt vẫn hướng về phía đỉnh núi.
Chàng tắt thở vì kiệt sức và kỳ lạ, nơi chàng trai ngã xuống đã mọc lên một chùm hoa đỏ thắm như máu, thân mềm yếu nằm rạp xuống đất. Vì cành hoa mềm rũ, yếu ớt, mgười dân ở vùng núi cao chỉ ngắt lấy bông hoa đem về phơi khô làm thuốc uống và quà tặng. Khi phơi những đóa hoa ấy dưới nắng mặt trời thì bông hoa se lại và cánh thêm tươi thắm sắc màu. Người dân lấy những cành cây vót nhọn đầu và cắm hoa bất từ khô lên đó, làm những chiếc lá giả quanh cành cây tạo nên những cành hoa thật đẹp, và họ đem tặng nhau vào những dịp lễ hội.
Người đời đã đặt tên cho loài hoa ấy là hoa bất tử. Ngày nay, những cặp trai gái lấy hoa bất tử tặng nhau với ý nghĩa cao đẹp, tình yêu là bất tử, không bao giờ “chết” trong gian khổ khó khăn.
|
No comments:
Post a Comment