'cookieChoices = {};'

Tuesday, August 26, 2014

Những ngày buồn


Những ngày buồn là những ngày dù có rất nhiều người sẵn sàng lắng nghe những gì tôi chia sẻ nhưng lại chẳng có ai sẵn sàng lắng nghe những điều tôi muốn nói đến tận cùng.

Những ngày buồn là những ngày giữa tháng năm mùa hạ oi nồng, cái nóng
hừng hực bốc lên, một mình tôi đi giữa cái nắng chói chang, nghe những giọt mồ hôi ướt đầm cả áo, nghe cái bóng xanh xao đi bên cạnh thì thào:

- Đường vắng quá, có phải không?

Những ngày buồn là những ngày tôi thực sự thấy thế giới mình bó hẹp lại dù cho tôi đã và đang cố gắng để nới rộng nó từng ngày.Những mối quan hệ dần trở nên mờ nhạt,những người bạn thân quen bỗng trở nên xa lạ hơn bao giờ, những người xa lạ lại càng xa lạ hơn.Tôi gặp lại họ vào một chiều chênh chao nắng, tôi cười và họ đáp trả.Tôi tiếp tục đi con đường tôi và họ đi con đường của họ. Có lẽ cái nhếch môi mờ nhạt để chào nhau cũng không cần thiết nữa rồi

Những ngày buồn là những ngày tôi bỗng cảm thấy có quá nhiều thứ khác so với trước đây.Ờ mà cũng phải thôi, trái đất vẫn quay, vậy thì có lý do gì mà mọi vật không đổi khác? Họa chăng chỉ có những người vô tri mới không bị những vồ vập, va vấp của cuộc sống làm cho chai sần.Và rồi tôi nhận ra, mấu chốt của vấn đề không phải là cái gì đã thay đổi mà cái chính là góc nhìn của tôi đã thay đổi từ bao giờ.Nó mở rộng ra nhưng lại đau buồn hơn trước.Có lẽ cận cũng là một lợi thế không nên được chữa lành.

Những ngày buồn là những ngày dù có rất nhiều thứ phải làm, phải học, ngày mai còn rất nhiều thứ quan trọng mà tôi vẫn chưa kịp chuẩn bị xong,tôi lại tự trách mình sao phí lãng thời gian đến thế nhưng tôi vẫn không sao tập trung vào được những con chữ, con số mà tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ gắn với sự nghiệp của tôi suốt cả cuộc đời.



Có một đôi lúc nào đó, tôi cũng tự vẽ lên cho mình những mơ ước,những lối đi nhưng lại chưa bao giờ đủ can đảm để thực hiện chúng.Lý trí bao giờ cũng thắng khi chữ nghĩa, chữ tình đã ăn sâu vào tâm trí của mỗi con người và nó bao giờ cũng chọn cách có chỉ số an toàn cao hơn.

Những ngày buồn là những ngày tôi tự cười với chính bản thân mình rằng:

-Biết bao giờ mày mới trở nên có ích được đây?

Những ngày buồn là những ngày dù cho có ai bên cạnh tôi đi nữa, tôi vẫn chỉ thấy cái bóng nhỏ bé của mình in trên mặt đường, cô độc và nhỏ nhoi.

No comments:

Post a Comment