Thấy thương quá mắt nai như giọt nước
Thấy vô giá một nỗi buồn xa xôi Thấy sầu rụng thành cây, thành trái ngọt
Để nỗi niềm cô phụ bớt đơn côi
Bỗng hôm nay trăng mờ, rừng thổn thức
Bao mắt nai trở lại suối trong lành
Ngơ ngác đạp trên lá khô đưa tiễn
Tiếng thu vàng đi vào cõi thu xanh.
Thấy vô giá một nỗi buồn xa xôi Thấy sầu rụng thành cây, thành trái ngọt
Để nỗi niềm cô phụ bớt đơn côi
Bỗng hôm nay trăng mờ, rừng thổn thức
Bao mắt nai trở lại suối trong lành
Ngơ ngác đạp trên lá khô đưa tiễn
Tiếng thu vàng đi vào cõi thu xanh.
Nửa mùa thu ... nắng vẫn trong
Em về "một nửa" vẫn mong một người
Phải đâu cau sáu bổ mười
Thương nhau không hết ... sao người vẫn xa?
Nửa mùa thu nữa cũng qua
Trong ta ... một nửa ... còn là của nhau (?)
Ngày mai aó trắng qua cầu
Biết ai có nhớ mưa ngâu nửa mùa...
Phải đâu cau sáu bổ mười
Thương nhau không hết ... sao người vẫn xa?
Nửa mùa thu nữa cũng qua
Trong ta ... một nửa ... còn là của nhau (?)
Ngày mai aó trắng qua cầu
Biết ai có nhớ mưa ngâu nửa mùa...
Hôm nay có phải là thu ?
Mây năm xưa đã phiêu du trở về .
Cảm vì em bước chân đi,
Nước nghiêng mặt ngọc lưu ly phớt buồn.
Ai về xa mãi cô thôn,
Một mình trông khói hoàng hôn nhớ nhà ?
Ngày em mới bước chân ra,
Tuy rằng cách mặt, lòng ta chưa sầu .
Nắng trôi vàng chẩy về đâu ?
Hôm nay mới thực bắt đầu vào thu .
Chiều xanh trắng bóng mây xưa,
Mây năm xưa đã phiêu du trở về .
Mây năm xưa đã phiêu du trở về .
Cảm vì em bước chân đi,
Nước nghiêng mặt ngọc lưu ly phớt buồn.
Ai về xa mãi cô thôn,
Một mình trông khói hoàng hôn nhớ nhà ?
Ngày em mới bước chân ra,
Tuy rằng cách mặt, lòng ta chưa sầu .
Nắng trôi vàng chẩy về đâu ?
Hôm nay mới thực bắt đầu vào thu .
Chiều xanh trắng bóng mây xưa,
Mây năm xưa đã phiêu du trở về .
Rung lòng dưới bước em đi,
Lá vàng lại gợi phân ly mất rồi!
Trời hồng, chắc má em tươi,
Nước trong, chắc miệng em cười thêm xinh.
Em đi hoài cảm một mình.
Hai lòng riêng để mối tình cô đơn.
Hôm nay tưởng mắt em buồn:
Đã trông thấp thoáng ngọn cồn, bóng sương.
Lạnh lùng chăng, gió tha hương?
Em về bên ấy, ai thương em cùng?
Lá vàng lại gợi phân ly mất rồi!
Trời hồng, chắc má em tươi,
Nước trong, chắc miệng em cười thêm xinh.
Em đi hoài cảm một mình.
Hai lòng riêng để mối tình cô đơn.
Hôm nay tưởng mắt em buồn:
Đã trông thấp thoáng ngọn cồn, bóng sương.
Lạnh lùng chăng, gió tha hương?
Em về bên ấy, ai thương em cùng?
No comments:
Post a Comment