Như tình tôi đó gởi người ơi
Đây hồn thơ vẩn miên man gió
Gọi nắng thu sầu mây trắng bay
Gợi màu môi đỏ tươi dưới nắng
Ánh mắt người thương vẩn đợi chờ
Mà người biền biệt dần xa khuất
Để nắng hanh vàng biệt trần gian
Trách chi tạo hóa làm nên nổi
Để cánh hoa vàng ủ tình tôi
Để hồng đôi má giai nhân đẹp
Để trái tim sầu thấm sầu tơ
Ngày mai hoa lại đượm hồng thêm
Cái sắc hoa chưa úa nắng trời
Cho Đà Lạt thêm nhiều nổi nhớ
Cho mắt vương sầu giết hồn tôi
Kìa bao hoa thắm thêm ghen tị
Màu hoa vàng đỏ ánh dương trần
Và nghìn sắc thấm vương màu rủ
Của trái tim không biết đên yêu
Của trái tim không biết đên yêu
Thôi gởi lại đây mộng tình sầu
Để lòng lãng tử mãi lang thang
Vui trên đường hoa vàng đầy lối
Vui trên đường hoa vàng đầy lối
Pensee em hởi giử tình tôi
No comments:
Post a Comment