Có muà thu đi qua
Nhớ nhung còn ở lại
Nắng phai tàn ái ngại
Chiếc lá buồn thiết tha
Có một người xót xa
Níu yêu thương ngày cũ
Giọt mưa thu tóc rũ
Xa rồi mùa đông sang
Tháng mười đi lang thang
Mùa về hong giá rét
Cây trơ cành khoe nét
Đẹp lạnh lẽo hoang tàn
Tôi nhớ nhất đôi mắt buồn hoang dại
Sóng long lanh ngàn tình tứ đắm say
Bờ vai thon tóc buông dài mềm mại
Đẹp quá! Mùa thu mây vẫn bay
Từ đó tôi tôn em thần tượng
Để thương để nhớ giữa đêm trưòng
Vần thơ chưa hết mùa hoa phượng
Em đã sang sông biệt phố phường
Đau thương khẽ ép trên trang giấy
Trên cánh mưa khô buổi hẹn hò
Em đi trăng vỡ buồn trông thấy
Tôi vẫn chờ mong ngóng con đò
Chiều nay nghe gió lạnh nhớ nhung
Bàng bạc trời giăng sợi tơ trùng
Mùa thu xa xứ buồn ...kinh khủng
Để mãi hồn mơ giấc tương phùng
No comments:
Post a Comment