Chiều lại dần buông trên cao nguyên
Mây ngàn gió núi lại kéo về
Trên đỉnh núi xanh tầm nhìn khuất
Mây che đỉnh núi mờ sương phủ
Như vẩn còn vương nổi nhớ thương

Sao lại về chi hởi người ơi
Tôi đang tỉnh giấc giửa đêm trường
Quanh mình sao chỉ là gió núi
Chỉ còn sương phủ khắp nơi nơi
Đã khuất xa rồi nổi nhớ vơi
Đà Lạt mơ màng trong giấc đông
Phủ mờ gió lạnh với mưa phùn
Buồn lòng lử khách vì không thấy
Cảnh muôn hoa nở khắp nơi nơi
Trí đã về rồi Luân gặp thôi
Đường mây chân núi sẽ tìm về
Trên đỉnh núi xa nguời vẩn đợi
Chờ khi sương bớt giăng mờ lối

Sẽ tìm về thăm Đà Lạt ơi
Xin hãy đợi người dẩu cách xa
Người về nhưng sầu còn nán lại
Đế nói lời biệt Đà Lạt ơi
Bóng chiều rồi củng khuất dần xa
Để lòng người vẩn lời thầm nói
Thầm mong về lại nơi chốn củ
Dẩu cách muôn trùng ngàn dặm xa
Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo người mờ khuất ở phương xa
Nơi đây suơng núi mờ nhân xạ
Gợi nhớ lòng người cách biệt xa
Lòng vẩn nhớ người Đà Lạt xa
QKS
No comments:
Post a Comment