Trời Sài Gòn đang mưa dầm
Đất Năm Căn củng mưa dầm gió bảo
Mây tôi trời đất thấm ướt
Nhớ về em tôi cảm lạnh trong lòng
Từng cơn gió lạnh thổi qua
Tôi nghe lòng bổng mênh mang nổi buồn
Mưa Sài Gòn ngập lối đi
Tôi lặng lẽ vẩn chờ em nơi góc phố
Giọt cà phê tí tách rơi đều
Như thầm đếm tiếng thời gian qua vội
Gợi nhớ nổi sầu đơn lạnh
Đêm cô đơn tôi đã chia tay người
Mưa vẩn rơi như giọt lệ lăn dài
Trên gương mặt má hồng ai khẻ khóc
Bầu trời xám vẩn một màu buồn thảm
Đưa sầu vào lãng đãng nổi buồn hiu
Chào em nhé va hẹn ngày gặp lại
Dẩu thương đau tôi vẩn mãi tìm em
Một ngày dài rồi sẽ lại qua mau
Mưa sẽ mang nổi sầu ra biển lớn
Phải chi ngày ấy đừng mưa,
Để em về trú hiên thưa buổi chiều
Phải chi trời đừng mưa nhiều
Để anh mạnh bước đánh liều làm quen.
Phải chi em đừng ngẩng lên
Để anh bắt được cái duyên nụ cười.
Phải chi anh chịu ngỏ lời
Thì mình đâu phải một thời cách xa.
Phải chi...thôi phải chẳng là
Thì mình đâu phải cách xa một thời.
No comments:
Post a Comment