'cookieChoices = {};'

Thursday, September 4, 2014

TÌNH YÊU TUỔI THƠ - Puppy Love


Phần 1 - Thả Diều
Con bé lon ton chạy theo đứa con trai hàng xóm lớn hơn nó ba tuổi. Thằng con trai đi phía trước đang cầm con diều giấy màu vàng, hai cái đuôi diều dài thật dài màu xanh dương, hai cái mang diều có hình dây xích màu xanh lá cây, trên mặt diều được trang trí bằng nhiều hình vẽ trông rất đẹp mắt.
Con bé vừa chạy theo vừa la to:
-“Anh Biển ơi, cho em chơi thả diều với.”
Thằng con trai quay đầu lại trả lời:
-“Ừ, đi theo anh.”
Con bé hớn hở nói tiếp:
-“Anh Biển nè, hôm nào anh chỉ cho em làm diều nhen.”
Thằng con trai gật đầu:
-“Ừ, để hôm nào anh chuốc tre rồi anh chỉ cho em làm diều.”
Con bé vui mừng trong bụng. Thằng Biển rất chìu nó, hãy chơi món gì mà con bé xin chơi thì thế nào thằng con trai cũng cho. Chẳng khác với ông anh của con bé, mỗi lần nó đòi chơi chung, anh nó đều nói:”Con gái mà chơi cái gì”.
Thằng Biển cầm con diều chạy lấy đà, con diều gặp gió bay lên. Thằng con trai từ từ buông lỏng dây diều ra, con diều bay càng lúc càng cao, bay cao hơn mấy cây cột điện, cao lên tít trên trời. Con bé nhìn con diều đang tung bay phấp phới trên bầu trời xanh rồi nhìn thằng Biển. Thằng Biển có chân mày rậm, sống mũi cao, nước da trắng, tướng dong dỏng cao rất vừa người. Thật ra, con bé thấy cái gì trên người của thằng Biển cũng đẹp. Con bé còn thấy thằng Biển rất là tài giỏi. Con diều thằng Biển làm ra là con diều đẹp nhất xóm. Thằng Biển chơi bắn bi lúc nào cũng thắng, chơi chọi lon bách phát bách trúng, thảy hình cao su mười lần là tám hoặc chín lần hình cán mức. Còn chơi vũ cầu thì thằng Biển cũng thuộc nhất nhì trong đám con nít.
Nói chung, con bé coi thằng Biển là thần tượng của nó. Có lần con bé thấy cái hộp dế của thằng Biển làm ra rất đẹp, con dế mạnh khỏe, đánh đâu thắng đó; nó liền bắt chước về nhà nhờ anh nó dắt đi mua dế. Xong rồi nó cũng làm một cái hộp dế đàng hoàng, có phòng ngủ lót đầy cỏ cho dế ngủ, phòng ăn cho dế ăn, rồi có cả sân vườn ủ đất cát cỏ cây cho dế chơi. Vậy mà con dế của nó yếu xìu, đem ra đá thì lúc nào cũng chạy trước. Đến lúc đám con nít có phong trào chơi sưu tầm tem, con bé thấy thằng Biển có cuốn sách tem dán đầy những bộ tem lạ và mắc tiền, nó lại bắt chước lấy tiền trong ống heo ra mua tem và làm thành một quyển sưu tập nho nhỏ. Chơi tem chán rồi, cả bọn trong xóm chuyển qua chơi cá. Mấy con cá của thằng Biển nuôi đều là cá đẹp, đám cá vàng đủ màu bơi trong hồ rất dễ thương, còn thêm mấy con cá lia thia rất to với những lằn vân màu lạ mắt. Con bé cũng lăng xăng theo mấy đứa lớn lặn lội đi lùng mua cá với giá rẻ ở những nơi xa xôi hẻo lánh, nó rất thích cá bảy màu hay những con cá cảnh có nhiều màu sắc. Sau đó, con bé với đám nhỏ trong nhà xin bà ngoại nó hy sinh một lu đựng nước mưa để biến thành cái lu nuôi cá, cả bọn đua nhau trang hoàng cái lu cá với nào là sỏi đá, các loại rong, lục bình; cho thêm vô cây cầu nhỏ và cái đền. Cái lu cá của nhà con bé không có nhiều cá đẹp như của thằng Biển nhưng cũng đẹp không thua ai...
Đang lan man suy nghĩ lung tung thì con bé nghe thằng Biển kêu:
-“Em muốn thả dây diều không?”
Con bé khoái chí gật đầu. Hai đứa ngồi bệt xuống dưới đất, thằng con trai đưa lon dây cho nó. Con bé thả dây dài ra, con diều bay cao hơn xa hơn. Con diều càng lúc càng nhỏ lại, chỉ còn thấy hai cái đuôi diều bay lượn trên không trung. Con diều giống như con cá trời đang tung tăng vui vẻ trong gió chiều lộng gió. Thỉnh thoảng vài ngọn gió thổi hiu hiu qua tai, con bé cảm thấy lòng mình mát rượi.
*******************************************************************
Phần 2 – Đánh đũa
Vào buổi trưa hè oi bức, con bé đang ngồi chơi đánh đũa với hai đứa bạn trong hẻm thì thằng Biển đi ngang. Thằng Biển ngồi xà xuống bên cạnh con bé nói:
-“Mấy đứa cho anh chơi chung đi.”
Con bé trả lời liền:
-“Anh Biển có biết chơi không?”
Thằng Biển nói:
-“Biết chứ, anh không chơi giỏi thôi.”
Con Lình mừng rở:
-“Vậy mình chơi theo cặp nhen.”
Thằng Lai lên tiếng đề nghị:
-“Mình xỉm xầm bắt cặp đi, hai đứa ăn là một cặp.”
Cả bọn đồng ý:
-“Xỉm xầm, Xỉm xầm, ra cái gì, ra cái này” ...
-“Xỉm xầm, Xỉm xầm, ra cái gì, ra cái này” ...
Cuối cùng thì thằng Biển và con Lình là một cặp, con bé với thằng Lai là một cặp. Con bé cảm thấy hơi thất vọng, nó mong sao nó được cùng phe với thằng Biển mặc dù thằng Biển không rành chơi đánh đũa lắm. Con bé cũng muốn trổ tài cho thằng Biển coi, dù sao nó cũng thuộc loại chơi đánh đũa khá trong đám con nít cùng lứa. Phe của con bé được đi trước, chơi vượt qua mấy bước lượm đũa, chừa đũa, giọng, đập, quét, tới lúc sang tay 6 chiếc thì phe nó bị rớt banh phải ngừng. Tới phe của đối phương, con Lình làm rớt banh lúc giọng đũa. Phe con bé vui mừng vì thằng Biển không chơi trò này giỏi, phe nó sẽ có cơ hội thắng. Ai dè thằng Biển chơi một lúc tới sang tay cả 10 chiếc đũa rồi thắng luôn bàn đó. Con Lình vỗ tay lia lịa, miệng không ngừng khen thằng Biển hết lời. Đứa con trai cười tươi rói vì được khen. Con bé thấy bực mình và ghét con Lình quá sức. Liên tiếp mấy bàn sau đó, phe thằng Biển đều thắng. Đũa văng xa cách mấy, thằng Biển cũng gom lại được trước khi banh đụng đất. Con bé với thằng Lai tha hồ bị phe đối phương khẻ đũa đỏ quét cả chân tay. Trong khi đó, con Lình và thằng Biển hỉ hả cười nói huyên thiên, con Lình không ngừng nắm cánh tay thằng con trai khen tặng.
Con bé bực bội đứng dậy:
-“Không chơi nữa.”
Thằng Lai thắc mắc hỏi:
-“Sao mày không chơi tiếp? Mình phải trả thù chứ.”
Con bé không trả lời. Thằng Biển cũng hỏi theo:
-“Em chơi nữa không?”
Con bé không nói một tiếng, ngoe nguẩy quay lưng đi về nhà. Suốt buổi chiều hôm đó, con bé bực mình không vui. Nó thấy ghét con Lình, ghét luôn cả thằng Biển vì cứ nhăn răng cười với con Lình, đã vậy còn khẻ tay của nó một cách không thương tiếc. Ngày hôm sau, con bé ở tiệt trong nhà, không bước chân ra hẻm nửa bước. Tới khi hết giận, con bé mới chịu ra chơi.
*******************************************************************
Phần 3 - Rước đèn Trung Thu
Đám con nít xúm nhau trầm trồ khen ngợi cái lồng đèn ngôi sao thằng Biển cầm trên tay. Con bé cũng chen chúc trong đám đông để ngắm thưởng cái lồng đèn. Cái lồng đèn rất là lớn, cao gần bằng con bé. Mỗi cánh ngôi sao được bọc giấy kiếng màu khác nhau, ở đầu cánh sao là tua giấy màu, chính giữa ngôi sao dán hình của chúa, trên mỗi cánh của ngôi sao còn có những hình vẽ hoa văn rất công phu. Mọi năm vào dịp Tết Trung Thu, con bé đều được mua cho lồng đèn mà nó thích. Có năm con bé chọn lồng đèn bươm bướm, có năm là lồng đèn hình giỏ hoa sen, có năm là con cá hóa rồng. Năm nay, con bé nhất định làm một cái lồng đèn ngôi sao giống như của thằng Biển.
Không phải năn nỉ gì nhiều, thằng Biển bằng lòng chỉ cho con bé làm lồng đèn. Con bé xin ông bà cho nó tiền mua giấy kiếng màu đỏ, còn những vật dụng khác thằng Biển sẽ cho nó. Ngày cuối tuần không cần đi học, con bé đúng hẹn ra gặp thằng Biển. Hai ₫ứa hì hục chuốt tre, quậy hồ, cắt giấy kiếng rồi làm sườn hình ngôi sao. Thằng Biển chỉ cho con bé cách dán giấy kiếng lên sườn, xịt nước lên giấy kiếng rồi đem phơi khô cho giấy căng ra. Sau một ngày làm cực khổ thì cái lồng đèn ngôi sao được hoàn thành. Mặc dù cái lồng đèn không đẹp rực rở và giấy kiếng không thẳng đẹp như ngoài tiệm, nhưng con bé rất yêu quý cái đèn này vì chính tay nó và thằng Biển làm ra.
Sau bao ngày mong chờ thì Tết Trung Thu cuối cùng cũng tới. Trời vừa chập tối, mặt trăng đã ló ra khỏi mấy toà nhà cao tầng, lũ con nít trong xóm phấn khởi rủ rê nhau đi chơi lồng đèn. Đứa nào cũng đem lồng đèn của mình ra khoe, đám con nít nhỏ xíu thì cầm lồng đèn xếp, lớn như con bé thì đều có lồng đèn bọc giấy kiếng đủ kiểu, đám con trai lớn hơn thì nghịch ngợm làm lồng đèn bằng lon sửa bò, thậm chí lấy cả vỏ bưởi làm đèn. Cả bọn rủ nhau đốt đèn đi dạo quanh các xóm bên cạnh, lắm lúc hét to mấy bài hát Tết Trung Thu. Con Lình đi kè kè theo thằng Biển không rời một bước. Con bé đi sau bực tức trong bụng không ít, nó không thích nhưng không hiểu sao mình lại không thích. Nhiều lần con bé chen vô nói chuyện với thằng Biển, mấy lần đều bị con Lình đẩy ra. Con bé giận dỗi không thèm đi theo hai người đó và nhóm anh chị lớn nữa, nó quay qua chơi với đám con nít cùng lứa. Đám con nít lâu lâu lại làm tắt đèn cầy rồi lăng xăng kêu con bé giúp mồi lửa lại, hết đứa này đến đứa kia.
Thằng Hổi chạy tới nói:
-“Ê, cho tao mồi lửa đi.”
Con bé ngần ngại trả lời:
-“Sao mày không mồi lửa của thằng Lai kìa.”
-“Thôi, tao mồi lửa của đèn mày được rồi.”
Con bé đành lòng giơ cái lồng đèn ngôi sao lên cho thằng Hổi lấy lửa sang vào cây đèn cầy của thằng Hổi, con bé nhắc đứa con trai không ngừng là phải cẩn thận coi chừng cháy cái lồng đèn của con bé. Một lúc sau, thằng Lai cũng cầm cái lồng đèn đã tắt ngủm lửa đi lại trước mặt con bé hỏi:
-“Đèn cầy bị gió thổi tắt rồi, cho tao xin lửa được không?”
-“Sao mày không hỏi mấy đứa khác đi?”
-“Đèn cầy của tụi nó gần tàn rồi, mồi hoài không được.”
Con bé thở dài, chuẩn bị đưa lồng đèn lên cho thằng Lai lấy lửa. Vừa lúc đó một đám nhỏ cùng với con Lan xôn xao nhào tới đòi mồi lửa. Bọn con nít chen lấn xô đẩy mặc kệ con bé khuyên la:
-“Đừng chen, coi chừng lồng đèn của tao.”
-“Cho tao mồi lửa đi.”
-“Còn tao nữa, tới phiên tao.”
- Tránh ra, tao trước mà.”
-“Chết rồi, cái lồng đèn bị cháy!”
Một đứa bé trai vô tình quơ cây đèn cầy đang cháy vào cái lồng đèn ngôi sao của con bé. Lửa phựt cháy lớn, con bé hoảng hồn buông cái lồng đèn ra. Cả bọn lăng xăng chạy đi lấy nước, tạt nước cái phèo vô cái lồng đèn đang nằm cháy dưới đất. Con bé nhìn cái lồng đèn ngôi sao đã bị cháy đi hai cánh, giấy kiếng bị thấm nước nhũn ra, nó bật khóc mếu máo. Đang khóc thì một bàn tay vịn lên vai nó:
-“Thôi em đừng khóc. Năm sau mình làm lại cái lồng đèn khác.”
Nó nhìn lên thì thằng Biển đang đứng bên cạnh của nó. Nghe thằng Biển khuyên vậy, con bé cũng yên tâm. Anh của con bé cũng vỗ về nó:
-“Đừng khóc nữa, anh cho đẩy lồng đèn lon sửa bò của anh.”
Thằng Biển cười cười:
-“Mình đi chơi cái khác đi. Chơi nấu chè đậu xanh nhen.”
Cả bọn con nít nghe vậy reo mừng ầm ỉ, đua nhau đi lấy nồi niêu gốm ra nấu đồ ăn. Trời đã về khuya, bầu trời tối ôm nên ánh trăng càng sáng rõ. Chú cuội đội nón lá ngồi dưới góc cây đa, chắc cũng đang cười con bé khóc nhè.
DTDT

No comments:

Post a Comment