'cookieChoices = {};'

Monday, November 24, 2014

ĐI TÌM KÝ ỨC – Lao Động Ơi, Lao Động


Ngày 23-10-1980
Trường học luôn hô hào “Lao động là vinh quang”, đối với tôi và nhỏ bạn ngồi chung bàn tên Phương Thảo thì lao động ở trường Hùng Vương chẳng khác gì “bóc lột học sinh”. Trường toàn là giao cho chúng tôi những công tác vô cùng đặc biệt.
Sáng nay cô chủ nhiệm dặn mọi người phải tập họp lao động vào buổi chiều ở dãy nhà chệt nằm dài ngay giữa sân trường. Dãy nhà chia sân trường thành hai phần, sân chính được trải cát sỏi sạch sẽ, còn sân bên hông bị cỏ dại mọc đầy tràn. Chúng tôi tới nơi tập họp thì mới biết hôm nay mình phải sút chai. Đám con gái làm việc trong một căn phòng âm u, chỉ có ánh sáng bên ngoài chiếu yếu ớt qua khung cửa sổ và nhờ có cái cửa ra vào mở rộng nên căn phòng không bị tối lắm. Nhóm con trai làm việc trong phòng bên cạnh, hai phòng thông nhau bằng một khung cửa trống. Cô giáo bảo các bạn học nam khiêng từng kết chai lọ làm bằng miểng chai vào cho con gái, cô giáo chỉ sơ cho bọn con gái chúng tôi cách sút, thỉnh thoảng cô đi qua đi lại trông chừng. Cả đám ngồi xuống hăm hở sút chai, vừa sút vừa giỡn, tạt nước lung tung, nói cười chọc ghẹo nhau tíu tít. Tôi thắc mắc hỏi mọi người:”Chai ở đâu mà nhiều vậy? Tại sao phải bắt mình sút mấy chai này ta? Thấy nó sạch rồi mà.” Chị Thư ngồi chồm hổm trước cái thùng xà bông đối diện tôi trả lời:”Chai của bệnh viện lao Hồng Bàng kế bên trường mình. Trường mình thầu sút chai sẽ được trả tiền công, tính tiền công theo từng chai đó”. Đứa nào nghe chị Thư nói xong đều rùng mình, không biết mấy chai này đã đựng cái gì. Có đứa cho là chai đựng máu, có đứa cho là chai đựng đàm, đựng cái gì cũng đều có uy cơ truyền nhiễm quá. Thế là mạnh ai nấy khều khều mấy cái chai, sút cho qua loa chớ không dám đụng nhiều. 


Làm xong công việc cô giao, chúng tôi tụm năm tụm ba tán dốc. Tôi đứng vịn cửa sổ ngó ra ngoài, chị Thư và Xú Chung đi lại gần tôi cùng nhìn ra cửa sổ. Xú Chung trổ tài ngâm thơ cho tụi tôi nghe, ngâm thơ đã, nó đòi làm văn tặng tôi. Buồn cười ghê! Nhỏ Xú Chung là một đứa con gái có bề ngoài như con trai, mái tóc cắt thật ngắn, người thẳng băng từ trên xuống dưới, giới tính của nó là một vấn đề bí ẩn cho cả lớp. Tôi nghe những bạn nam học chung với Xú Chung kể rằng từ năm lớp một tới lớp năm, Xú Chung làm con trai đi học, nhưng sau khi vào trung học thì tự nhiên biến thành con gái. Tôi không ngại chơi với Xú Chung, mà còn chơi khá hợp tính vì nó rất dễ chịu và hòa đồng, nhưng tôi luôn tránh không cho nó ôm tôi hay khoác vai tôi. Dù sao cũng thấy hơi kỳ kỳ. Nghe Xú Chung ngâm thơ làm văn, đám con gái kéo tới nhập bọn, có đứa vô tình chọc chị Thư chuyện gì đó, Xú Chung hét lên:”Đừng có đụng tới vợ tôi nghe”. Mọi người chưng hửng, thì ra nhỏ Xú Chung hứng khởi quá trớn nên la hơi lớn tiếng một chút, nó tự phong cho chị Thư làm vợ nó. Cả bọn sẵn đà xúm lại ghép đôi chị Thư với Xú Chung, Xú Chung thì cười hỉ hả trong khi chị Thư vừa ngượng vừa sợ. Buổi lao động đã kết thúc thật vui, lao động kiểu này không vinh quang tí tẹo nào, ít ra lớp tôi đã biến giờ lao động thành giờ giải lao.

[**Thật ra nghỉ lại, lúc đó quá khó khăn, có lẻ trường Hùng Vương thiếu tiền quỷ nên bắt học sinh làm việc kiếm tiền cho trường, một công hai chuyện, vừa dạy học sinh lao động vừa kiếm thêm tiền cho quỷ của trường. Giá như tình hình được khá giả thì … **]

Ngày 8-11-1980
Mai, Hạnh và tôi được giao cho trực TTHĐ ở dãy lớp 12. Ba đứa lang thang đi khám sát từng phòng học, leo lên leo xuống hết ba tầng lầu. Học sinh đã ra về gần hết nên các lớp học thường là vắng tanh, chỉ còn lác đác vài người trong một vài lớp. Tôi vẫn chưa quen thân với Mai và Hạnh lắm, trong khi đó hai nhỏ này đã khá thân với nhau, tôi chỉ đi bên cạnh nghe hai đứa nói chuyện chớ không hề lên tiếng. Không khí hơi ngại ngùng một chút. Đi lòng vòng mệt, chúng tôi rủ nhau đứng lại nghỉ ngơi. Ba đứa nhìn tới nhìn lui canh chừng cô giáo vì sợ cô la nếu thấy chúng tôi đứng chơi. Bỗng dưng có một anh học sinh bước ra từ lớp học gần đó, anh tới trước mặt tôi, nhìn tôi rồi nhìn chăm chăm vào bảng tên của tôi. Tôi trợn mắt nhìn ảnh, khuôn mặt lạ quắc không quen biết. Thiệt là kỳ cục. Tôi liền quay mình đi chỗ khác. Mai và Hạnh ôm nhau cười khúc khích. Sau khi anh học sinh lớp 12 quay vô lớp, hai nhỏ Mai và Hạnh chọc quê tôi quá chừng chừng. Ba đứa bắt đầu tâm sự thân mật, kể cho nhau nghe hết những cảm nghỉ của mình đối với trường, với lớp, và với bạn bè. Mai khen tôi dễ thương, tôi khen Hạnh thùy mị, Hạnh khen Mai trắng trẻo, chúng tôi cùng khen nhau rồi cùng khoái chí. Nhờ vào buổi trực, tôi đã có dịp tìm hiểu thêm về hai người bạn mới rất dễ thương.

[**Với tuổi mới lớn, lúc đó chắc ba đứa tưởng anh học sinh muốn chọc con gái. Bây giờ già dặn nhiều, tôi đoán chắc anh học sinh đó muốn ra coi con nhỏ nào mà nói nhiều quá, làm ảnh học thi không được, ảnh phải coi tên để nếu có thi bị ít điểm thì còn nhớ tên mà chù chứ**]

Ngày 17-11-1980
Cô giáo phân chia xong công tác cho từng tổ. Nhiệm vụ ngày hôm nay của lớp tôi là phải quét dọn làm sạch các nơi trong trường bao gồm sân trước, sân chính, sân bên hông, cùng các hành lang và cầu thang của ba dãy lớp học.. Mỗi đứa khệ nệ lôi cây chỗi tre đem theo từ nhà ra, rồi phân chia nhau đi làm nhiệm vụ. Tổ bốn của tôi được giao cho một dãy lớp cùng phần sân chung quanh. Trong tổ chỉ toàn là con gái nên chúng tôi làm việc rất siêng năng, không nghịch phá. Tay chân hoạt động quét lá quét bụi, còn miệng thì cũng hoạt động không ngừng. Chủ đề bàn tán chính của bộ ba Phương Thảo, Thanh Nhàn và tôi là kể ra những chuyện làm không đúng của ban giám thị, rồi đâm ra ghét lây luôn trường học. Bộ ba Khuê Chương, Ngọc Ánh và Bích Vân thủ thỉ bàn tính chuyện gì đó có vẻ rất bí mật. Tổ sáu toàn con trai vừa quét dọn vừa quậy phá, các bạn đem chổi tre ra làm kiếm hay côn đấu nhau tá lả. Lâu lâu tôi thấy Phi Giang của tổ ba cầm chổi rượt một bạn nam, vừa rượt vừa la vừa cười khăng khắc. Hồng Loan và Lê Loan chỉ đứng nhìn theo cười cười. Xú Chung luôn đeo sát chị Thư dịu dàng, đúng là đôi bạn chí thân. Nhóm con gái ngoan ngoản nhất chắc là nhóm của Phụng Tiên, Kim Oanh, Sáu và Ngọc Diệp, không biết nhóm này quét dọn ở đâu mà im hơi lặng tiếng. Quét dọn nguyên cái trường tưởng là không bao giờ xong vậy mà cũng sạch bon. Cả lớp tụ họp nhau đùa giỡn một lúc lâu trước khi giải tán. Lại thêm một hoạt động vui nhộn khiến cho lớp chúng tôi càng gần gũi hơn. Tôi mở lòng ra, sẵn sàng hòa nhập cùng với các bạn học HVP3. Chúng mình sẽ là bạn của nhau nhé!




DTDT

No comments:

Post a Comment