'cookieChoices = {};'

Thursday, July 31, 2014

BA TÔI ĐÂU ?


Tuổi thơ xưa, tôi mong ba ngoài ngỏ
Trông ba về đưa mẹ con chơi xuân
Tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, ba con đâu?”
Mẹ âu yếm, bảo ba đi công tác
Đời chiến binh, xa nhà giữ quê hương
Nhớ yêu ba, tôi cuối đầu cầu nguyện
Xin cho ba được khỏe mạnh bình yên
Tiếng pháo xuân nổ giòn theo tiếng súng...


Tháng sáu về, tôi tròn thêm một tuổi
Ước mơ nhiều nhưng vẫn rất đơn sơ
Cho quê hương, cho nhân loại, hòa bình
Ngày sinh nhật vẫn không thấy ba đâu
Người lính trẻ đem về gói quà lớn
Tôi hỏi anh:”Anh ơi, ba em đâu?”
Anh khẻ bảo, chiến trường giờ khốc liệt
Ba rất bận, đang cắm trại không về

Tiếng súng ngưng, phố phường rực cờ đỏ
Đoàn người hét hò, xông vào thành phố
Lòng hoang mang rung sợ với đổi thay
Mắt bà lo âu, trán ông khằn nét
Lũ con nít im lặng không cười nói
Nắm tay ngoại, tôi hỏi: “Ba cháu đâu?”
Bà im lặng, lắc đầu nghẹn ngào khóc
Bặt tin ba, không kịp lời chia tay...
Tin ba về bình yên nơi xứ người
Tôi chờ ngày sum họp sống đoàn viên
Theo cánh chim bay tôi rời khỏi tổ
Bay tới tương lai hạnh phúc chờ mong
Lạ lẫm bồi hồi đạp chân đất khách
Nhưng chờ hoài không thấy bóng ba tôi
Người Mỹ già nhã nhặn chào xin lỗi:
“Chúng tôi tìm, nhưng không biết ông đâu?”
Ngày lễ vu quy có chàng tới rước
Áo trắng bâng khuâng nhẹ bước giáo đường
Dẫn bước tôi đi là người xa lạ
Tim trống vắng, như chỗ ngồi ai trống
Gói quà to đã gởi tới hôm qua
Cùng hàng chữ ngắn “Chúc con hạnh phúc”
Ôm chiếc áo hồng và vòng chuỗi ngọc
Tôi đã tự hỏi lòng: “Ba tôi đâu?”
Ngày em tôi gục chết nơi đất lạ
Con ngựa non lạc bước không lối về
Đám tang lạnh, buồn, không người đưa tiễn
Vai mẹ gầy rung rẩy khóc thương con
Nhìn tượng chúa trên hòm em buồn bả
Tôi hỏi ngài: “Chúa ơi, ba con đâu?”
Chúa nhân từ hai tay rộng mở
Vỗ về tôi, oằn oại trong đau thương
Ai cũng có ba, nhưng tôi dường không?
Tiếng ba nghe lạnh, đắng chát đầu môi
Nghe người ta hát khúc nhạc mừng cha
Nước mắt trong lòng tôi rơi từng giọt
Thấy người ta khóc, tiếc nhớ thương bố
Nước mắt tôi tràn, ướt đẫm môi khô
Trách ai đây, trách người hay trách vận?
Nỗi niềm đau, có ai thấu cho cùng.

DTDT

Cảm xúc từ những mảnh đời hư thực. Xin tặng cho "thế hệ ba rọi"
ps: Thấy các bạn làm thơ hay quá nên T. cũng muốn tập làm thơ.

No comments:

Post a Comment