Wednesday, August 13, 2014
Bóng tà dương
Một chiều dưới bóng tà dương
Cỏ cây im lặng gió buồn mơn man
Nghẹn ngào mắt lệ chứa chan
Vòng quay ngắn ngủi hoa tàn chợt mau.
Sao hoa lại chợt úa tàn
Mùa đông lạnh lẻo chỈ còn tàng cây
Ngại chi sương lạnh đêm đông
Hoa ơi xin hãy đừng tàn nhanh nhe
Chờ khi đông hạ xuân tân
Thì hoa lại nở cho đời sắc hương
Cớ chi lại nghĩ lụy tàn
Cho sầu lãng tử phải buồn đời hoa
Sầu đang nghĩ ở nơi đây
Bổng nghe có tiếng thì thầm sau lưng
Nào một hai ba bốn năm ...
Tiếng lẩm nhẩm đếm từng xương của Sầu
Mới hay chiên nhử Hồng Lam
Vào rừng đếm lá là xương của Sầu
Nghe nhột khắp cả trong người
Ra bạn đếm lá bằng tay nhột Sầu
Rồi nghe có tiếng người kêu
Phi Loan , bồ hởi , que a rờ zu ?
Làm gì có que với dù ?
Chời ơi sắp loạn đến nơi này rồi
Chưa hoàn hồn hiểu chuyện gì ?
Bổng nghe có tiếng ai làm vần thơ
Và người rảo bước di vào
Mộng Mơ tiên nử thẩn thờ làm thơ
Cô đang bước thấp bước cao
Đang tìm vần chử thì vấp ngã nhào
Cũng may Sầu đã đở cho
Lại khổ tiên nử không nhìn Sầu nhi
Thôi Sầu xin lại đi đây
Giấc mơ đã mất vào trời lập đông
Thôi chào các tiên nử nhe
Sầu lại lên đường làm cuộc lãng du
QKS
Labels:
Thơ tình
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment