Chiều nay tôi đến thăm mẹ tôi và ngồi nghe mẹ kể lại chuyện lúc tôi còn bé nhỏ trên bãi biển Nha Trang
Lúc ấy mọi buổi chiều những người vợ của những phi công thường tụ tập trên bãi biển cát trắng để coi chồng mình tập dượt biểu diễn nhào lộn thả bom tập trận, và thường ngày cha tôi vẫn là người đầu chúi máy bay xuống để thả quả bom thứ nhất .Những con chim sắt gầm rú dữ dội xếp theo hình tam giác bay ào qua đầu những người vợ ngồi dọc theo bãi biển rồi chợt đổi hướng bay ra biển trong buổi chiều Nha Trang thật lộng lẫy. Con chim sắt đầu đàn bỗng kéo vút lên không gian, tức thì những con chim bạn liền lao theo lên tiếng gầm rú thật dữ tợn vang trời . Rồi cánh chim sắt đầu đàn lại đánh một vòng cung lao đầu xuống một mục tiêu giữa biển ....nhưng ngày hôm đó không như mọi khi chiếc máy bay đầu tiên lại đâm thẳng xuống biển xanh và biến mất như nước đã nuốt trọn không một dấu tích . Thế là mẹ tôi tưởng đó là máy bay của cha tôi, mẹ tôi ngất đi tỉnh lại hồn vía tơi bời và tất cả những người vợ ở bãi biển chiều hôm đó đều hoang mang kinh ngạc ...Những con chim sắt chợt biến mất để lại một bầu trời vắng vẽ, rồi có những chiếc máy bay chuồn chuồn và những chiếc tàu ra tìm kiếm xác chim rơi. Bỗng nhiên tiếng máy xe Vespa quen thuột nghe văng vẳng từ xa lại, mẹ tôi nhìn lên thì thấy cha tôi đang lái hết tốc độ ra chỗ bãi biển của những người vợ ....Mẹ tôi tưởng mình đang nằm mơ nhưng cuối cùng cha tôi trở về cấp tốc vì sợ mẹ tôi quá lo lắng . Thế là cảm giác tan nát lại chuyển qua một người đàn bà khác trong những người vợ, có người đang mang thai bụng to tướng ..
Ông Trời thật oái oăm đã lấy đi người đàn ông của người phụ nữ có thai đó, thật đau đớn thay cả tuần lễ không tìm được xác người phi công vắng số, rồi mọi người làm bàn thờ ngoài bãi biển khấn vái thì không lâu tìm được chiếc máy bay dưới lòng biển mà xác người phi công còn nguyên vẹn vẫn ngồi trong ghế may bay . Cuối cùng người ta phải dùng một cái hòm ngồi đề án táng người phi công này .
TAQ
Lúc ấy mọi buổi chiều những người vợ của những phi công thường tụ tập trên bãi biển cát trắng để coi chồng mình tập dượt biểu diễn nhào lộn thả bom tập trận, và thường ngày cha tôi vẫn là người đầu chúi máy bay xuống để thả quả bom thứ nhất .Những con chim sắt gầm rú dữ dội xếp theo hình tam giác bay ào qua đầu những người vợ ngồi dọc theo bãi biển rồi chợt đổi hướng bay ra biển trong buổi chiều Nha Trang thật lộng lẫy. Con chim sắt đầu đàn bỗng kéo vút lên không gian, tức thì những con chim bạn liền lao theo lên tiếng gầm rú thật dữ tợn vang trời . Rồi cánh chim sắt đầu đàn lại đánh một vòng cung lao đầu xuống một mục tiêu giữa biển ....nhưng ngày hôm đó không như mọi khi chiếc máy bay đầu tiên lại đâm thẳng xuống biển xanh và biến mất như nước đã nuốt trọn không một dấu tích . Thế là mẹ tôi tưởng đó là máy bay của cha tôi, mẹ tôi ngất đi tỉnh lại hồn vía tơi bời và tất cả những người vợ ở bãi biển chiều hôm đó đều hoang mang kinh ngạc ...Những con chim sắt chợt biến mất để lại một bầu trời vắng vẽ, rồi có những chiếc máy bay chuồn chuồn và những chiếc tàu ra tìm kiếm xác chim rơi. Bỗng nhiên tiếng máy xe Vespa quen thuột nghe văng vẳng từ xa lại, mẹ tôi nhìn lên thì thấy cha tôi đang lái hết tốc độ ra chỗ bãi biển của những người vợ ....Mẹ tôi tưởng mình đang nằm mơ nhưng cuối cùng cha tôi trở về cấp tốc vì sợ mẹ tôi quá lo lắng . Thế là cảm giác tan nát lại chuyển qua một người đàn bà khác trong những người vợ, có người đang mang thai bụng to tướng ..
Ông Trời thật oái oăm đã lấy đi người đàn ông của người phụ nữ có thai đó, thật đau đớn thay cả tuần lễ không tìm được xác người phi công vắng số, rồi mọi người làm bàn thờ ngoài bãi biển khấn vái thì không lâu tìm được chiếc máy bay dưới lòng biển mà xác người phi công còn nguyên vẹn vẫn ngồi trong ghế may bay . Cuối cùng người ta phải dùng một cái hòm ngồi đề án táng người phi công này .
TAQ
No comments:
Post a Comment