Tuesday, August 19, 2014
Dòng sông kỷ niệm
Nhớ quá anh ơi những chiều đông năm đó,
Màu nắng nhuộm vàng mái tóc em sáng thêm
Màu trắng hoa Tuyết bay lờn vờn trong gió
Cuối cái rét đầu đông hoa tuyết bay,
Con đường xưa tuyết đã lấp đi lối cũ
Nơi đó chúng mình ngồi bên gốc Bạch Dương
Anh vẩn nhớ nụ cười duyên xinh xắn
Ánh mắt lặng thầm như mặt nước sông kia
Ánh mắt ưu sầu vì sợ lở tình ơi
Em hãy nhớ dù tuyết có lắp đầy lối nhỏ
Vẩn không lắp hết cả tâm hồn
Được nung ấm bởi mối tình chân thật
Được nung bằng hơi ấm của tình thương
Đuoc nung bởi trái tim của sầu đông
Được nung bằng nổi nhớ của thầm sâu
Được nung chính từ tâm của ngươi đó
QKS
Labels:
Thơ tình
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment