'cookieChoices = {};'

Sunday, August 24, 2014

Hoa

Hái hoa cài mái tóc thề 
Hoa Chanh thơm ngát nẻo về của anh
Mình em ở giữa vườn chanh 
Nắng chiều vàng vọt mái tranh quê nghèo 
Xa xa sương khói lưng đèo 
Nghe sao thương quá quê nghèo cuả em









Hôm nay trời mưa 
Những giọt lưa thưa
Muà thu mưa ngâu
Giọt sầu nhớ nhau
Hoa Ngâu vàng nở
Muôn thuở sầu rơi
Lòng ta chơi vơi 
Buồn theo lá rơi ....







Một hôm em đến thăm tôi
Trong vườn nắng đã chia đôi bóng ngày
Gió chiều hoa khế bay bay
Tóc em quyện đóa hoa càng xinh thêm
Mong sao những phút êm đềm
Vẫn còn mãi mãi trong lòng đôi ta 






Hôm nao dưới dàn hoa giấy
Hai đứa thẹn thùng đứng nhìn nhau
Bây giờ ,đã mấy năm sau
Dưới dàn hoa ấy, nhìn nhau mỉm cười















Chiều nay qua ngõ nhà nàng 
Bên song không thấy bóng nàng ở đâu
Còn chăng mấy đóa hoa sầu 
Hoàng Anh vàng thắm ,chiều buồn mênh mang








Ngày xưa còn tuổi mộng mơ 
Thường hay xếp vở làm thơ tặng nàng 
Hồn thơ ngây ngất mơ màng 
Tình thơ theo lá thư ngàn lời thương 
Ngọc Lan ướp lấy mùi hương
Mồng Tơi pha mực lời thương sao vừa 








Em như Hoa Hàm Tiếu
E ấp mộng ban đầu
Anh như chim Vành Khuyên
Chuyền cành ru nắng hạ
Xin đừng nhìn xa lạ
Mai rồi sẽ quen nhau.....









Sương chiều phủ kín chân không 
Cuối thu hoa nở Sầu Đông muộn màng 
Lòng nghe sao quá bẽ bàng 
Sợ muà đông đến hoa tàn Sầu Đông 










Bên bờ suối vắng ven đồi
Thấy hoa nở thắm lòng thêm bồi hồi
Nổi niềm mơ ước có đôi
Như Hoa Diên Vĩ bên tôi mỗi chiều

No comments:

Post a Comment