'cookieChoices = {};'

Friday, August 15, 2014

RỪNG PHONG THAY LÁ

Phương Nam trời lạnh lắm em ơi !
Nhớ em xa cách mấy phương trời
Lòng anh lại ấm vì nhung nhớ
Nhớ tóc dài bay nhớ dáng người !

Tôi ước làm sao trời nắng hồng
Để hong giá buốt cho sầu thương
Để cho bên góc rừng em ngủ
Cho tiếng nhạc rừng ru Mộng Mơ
Nơi anh thường đến lá vàng rơi
Thấy cả Hương Nguyễn cây chuyền cành
Tôi gom lá vàng cho Út Điệu
Rồi trả mùa thu lại Phong Lưu
Ngày xưa tôi vẩn về nơi đây
Tim lại Huỳnh Dung bạn đâu rồi?
Nhớ tà áo Mỹ Hạnh bay trong gió
Bay trong ký úc với Thủy Tiên
Nhìn lá thu rơi lòng ngẩn ngơ
Thương cho người bạn Long Nử ơi
Sao lá thay màu nhung nhớ mãi
Để sầu vương vấn đến Mai Linh
Ánh mắt bé năm của Ngọc Dung
Và làn Thu Thủy nét môi cười
Chìm đắm lòng sầu nụ cười Kim Phương
Đôi mắt Kim Hồng Sầu thấy say
Kìa suối nguồn thơ dòng đỏ thẩm
In hình Hồ Điệp vẩn bay đầy
Và bóng Hồng Lam trong sương lạnh
Vẩn vương ánh mắt của Khuê Chương       
Đây suối nước trong lặng lẽ trôi
Mang theo nhung nhớ của Phương Thùy
Và bóng Hồng Loan còn lẩn khuất
Trong màu sâu thẳm mắt Minh Sa
Tự hỏi sao buồn dâng lòng tôi
Để rồi lại nhớ đến mắt người
Và lặng nhìn theo đôi mắt đó
Đề sầu vương ánh mắt thu rơi





QKS

No comments:

Post a Comment