'cookieChoices = {};'

Sunday, August 10, 2014

Xin trả cho người




Chiều về lạnh mây tím
Giọt sầu vẫn mãi héo úa trên mi
Lá rơi cho cơn bão mùa thu vội vàng xa người.
Lời hát như đưa người vào quên lãng
Để nổi sầu vần còn đọng trên mi
Sao giọt sầu vẩn còn vương ngấn lệ
Khóc cho ai khi tình đã xa rồi
Nhớ làm chi một hình bóng củ đã xa
để khỏi phải còn thương trong giọt đắng
Nhớ làm chi cho sầu càng đầy tủi
Đế quên đời trong lửa hận tình ơi
Rồi nhung nhớ lại về trong giấc ngủ
Có nỗi đau nào vẫn hoài niệm nhân gian
Nước mắt đêm mồ côi sẽ không còn mang.
Giọt nước mắt đã không còn rơi nứa
Bởi đêm dài không đủ đế sầu rơi
mà cuộc tình được tính bằng năm tháng
có nghĩa gì với một đêm trắng mồ côi
Bạn tôi ơi hãy cất cao tiếng hát
cho đêm trắng sẽ tan trong ngấn lệ
Những cuộc tình không còn là trái ngọt
Đế nhung nhớ bị tàn úa trong nước mắt
Để cho lòng phải quặn nổi niềm đau
Còn gì nửa thì hãy hát đi
Hát cho quên nổi sầu nhân thế
Hát cho tán những nổi nhớ ưu phiền
hát cho thấm bao trái tim lầm lở
Cho tâm hồn không biết thú đau thương
Xin trả cho người những bài hát ngày xưa
Để xóa hết những năm tháng tủi hờn
cho ánh sáng vẩn tỏa rộng bốn phương
Gieo hạnh phúc được nảy mầm kết trái
Cho con người hiểu được tiếng yêu thương
từ những cuộc tình không là trái đắng
mà biến thành mật ngọt nhiệm mầu
Cho thế gian sẽ không còn thấy nửa
Những cuộc tình gian dối và lọc lừa
Để cho tình yêu lại trở thành cây trái
Tưới yêu thương cây hạnh phúc nảy mầm xanh
Rồi tình yêu lại là bài ca muôn thuở
Cho 
cuộc  đời cho hạnh phúc thế nhân.
QKS
                                                 

No comments:

Post a Comment