'cookieChoices = {};'
Ngôi nhà hình chữ thập
Ngưỡng cửa ngôi nhà hình chữ thập,Cũng ở chỗ nhà vệ sinh đó , một buổi trưa trong giờ ra chơi.. Cô bé HP lúc đó mới học lớp năm, sau khi đi vệ sinh xong, cô nàng hí hửng đi tìm bạn để chơi.. Bỗng nhiên có một cô bạn nhỏ ở cấp lóp dưới chạy theo và kéo HP lại. Cô bạn nhỏ thì thầm vào tai của nàng HP ...
Gương mặt hốt hoảng và thảng thốt của HP thật là khó quên.. Hai tai và hai má đỏ bừng , HP quay đầu lại nhìn xuống rồi cảm ơn rối rít cô bạn nhỏ...
Buổi ra chơi hôm ấy không còn vui nữa, chỉ là một buổi trưa hè nóng bức với nỗi lòng xôn xao bực tức của cô gái trẻ ở tuổi lên 10 ...
...
Suốt cả buổi chiều ngày hôm ấy sau giờ ra chơi, thời gian đã kéo dài một cách nặng nề. Con bé HP chỉ mong sao cho mau đến giờ tan trường.Trong suốt buổi học, con bé cứ lấm lét nhìn ngang nhìn dọc, nó chỉ muốn nhìn xem đám con trai trong lớp có xì xầm bàn tán gì không.
Ngoái cổ lại nhìn từng gương mặt của bạn với đôi mắt dò xét, con bé đã gây sự chú ý của đám con trai trong lớp. Vài ba anh chàng đã bắt đầu nhe răng ra cười toe toét, có một tên có vẻ nghi ngờ hất hàm lên hỏi
Ê, nhìn cái gì ?
Con nhỏ cũng không vừa, liếc cho thằng bạn một cái nhìn thật bén rồi quay mặt trở lên. Bỗng nhiên nó nhận ra rằng lớp học đã thật im lặng, cô giáo đã ngưng giảng bài và bước lại gần bàn của nó, cô cất giọng cao lên hỏi
HP, em cho cô biết nãy giờ cô đang nói về gì trong bài?
Um, dạ con không biết ..
Tại sao không chú ý?lại nói chuyện trong giờ học , đi ra hành lang đứng 5 phút!
Dạ..
Con bé HP lững thững đi ra khỏi lớp, trứơc khi ra khỏi cửa , nó đã không quên ném một cái nhìn nảy lửa về phía sau lớp. Bước ra ngoài hành lang, một mình đứng đó suy nghĩ nó cũng không biết là nó đã làm lỗi gì.. Chỉ biết là sao hôm nay xui quá, bị quê mà còn bị phạt nữa. Con bé tự nhiên thấy ghét mấy thằng con trai trong lớp vô cùng, tại vì tụi nó mà mình bị phạt, tại vì tụi nó mà mình bị quê.. Tại vì tại vì ... Ơ ơ .. bỗng nhiên như thức tỉnh, con bé chau mày suy nghĩ và đột nhiên mỉm cười. Nó bước trở vào lớp với khuôn mặt tươi tắn, nụ cười nở trên môi làm mọi người hơi ngạc nhiên.
Rồi lớp học đã trôi qua bình thản,giống như sau cơn mưa tạnh mây trời quang đãng. Sau giờ tan học, con béHP chân sáo bước ra khỏi lớp với cái nhìn thân thiện hướng về phía đám
con trai, khi nó nhìn thấy những ánh mắt ngờ vực đáp lại, nó lại càng đắc chí mừng thầm.
La La lá La La
HP đã suy nghĩ ra điều mà nó muốn biết, " sự cố" xảy ra ở ngưỡng cửa nhà vệ sinh đã không ai nhìn thấy, bởi vì nếu đám " xây lũ có" mà nhìn thấy thì tụi nó đã xầm xì bàntán và cười khúc khích chọc nó rồi!
Bầu trời xanh thắm bình yên, nó cảm thấy vui vẻ trở lại. Và từ đó về sau, khi bước chân ra khỏi nhà vệ sinh, con bé HP đã không bao giờ quên nhìn trứơc và sau...!
Câu chuyện của 40 mươi năm về trước bây giờ mới được kể ra... Không biết cô bạn nhỏ trong khúc đầu câu chuyện này đang ở đâu, bởi vì nếu không có cô ta thì HP đây đã làm trò cười cho thiên hạ lúc đó rồi. Hãy tưởng tượng hình ảnh một cô bé nhỏ xí xọn, jupe vắt trong quần, tung
tăng đi khắp nơi trong sân trường ngày hôm ấy!
Thật là cám ơn cô bạn nhỏ... Và cám ơn trời đã khiến không có thằng con trai nào thấy! Amen...
HP
No comments:
Post a Comment