'cookieChoices = {};'

Thursday, July 31, 2014

Thu xứ người

Tặng cho PLoan  Đây là e-lưu bút T. viết cho PLoan, dựa trên câu chuyện tưởng tượng đã xảy ra ở nước Nga. Không biết làm thơ nhưng cũng muốn tặng cho nhỏ, [có vài ý trong bài mang âm hưởng của thơ người khác]. Đọc thơ như đi xe ngựa trên đường có nhiều ổ gà, có dằng có tưng vì thơ không trôi chảy, nhưng đọc cho vui nhen!

Nhớ quá ai ơi thu xứ người.
Đường chiều ta bước nhẹ chung đôi.
Lá vàng rơi rớt rơi từng chiếc,
Gió thoảng hây hây mát dịu lòng.
Thấy người tay nắm tay hạnh phúc,
Nhút nhát, ngập ngừng, ai hỏi ai:
“Giả vờ yêu nhau đi em nhé”.
Hơi ấm, lời nồng, mái tóc bay ...
Lá vàng rơi rớt rơi từng chiếc,
Em thấy lòng mình như muốn yêu.




Rồi từ hôm đó ta bên nhau.
Leningrad in mòn dấu chân ta.
Ta đón đưa nhau lên giảng đường,
Ta đưa nhau về những nẻo khuya.
Trò chơi tình yêu như giấc mộng,
Đẹp huyền thoại và lại ngọt ngào.

Ngày tuyết trắng rơi đầy thành phố,
Khăn choàng anh tặng, bảo em đeo.
Trời lạnh buốt nhưng tay em ấm.
Đả gần rồi, em muốn gần hơn

Nhớ quê hương giọt buồn vương mắt.
Anh bảo rằng quê hương ta đó,
Có anh, như đả có quê hương,
Đang cùng em, hành trình xứ lạ.


Xuân về hoa trải thảm ta đi.
Tulip muôn màu vương mình đón gió.
Ta rong chơi khắp nẻo đường tình.
Chia nhau ăn ổ bánh mì nóng,
Bánh Paska trong phố cổ Nga,
Hạt hướng dương liệm bùi trong miệng,
Ly kem màu pha vị Vodka.
Giấc mơ tình yêu em xin giữ
Mãi mãi trong tim, trong máu hồng.

Ngày chia tay Đinh Hương nở rộ.
Tượng đá công viện đứng lặng buồn.
Hẹn ngày nào ta lại cùng nhau
Nối tiếp tình yêu, chuyện hẹn hò.
Thu Saigon không có lá vàng bay.
Nhìn nắng vàng soi ngở lá thu.
Nhớ ai em thương giọt nắng,
Nhắn gởi nắng vàng tới lá thu:
Nắng mưa, mưa nắng em chờ đợi,
Nhưng bóng hình ai vẩn xa xôi...
Tinh yêu giả muôn đời vẫn giả.

DTDT

No comments:

Post a Comment