'cookieChoices = {};'

Friday, November 7, 2014

CON GÁI LỚP TÔI


Phần IV – Vương Quốc Xì Trum
Sau mấy tháng dạy học, thầy LH nhanh chóng trở thành thần tượng của nhiều đứa con gái trong lớp, đồng thời thầy cũng là đối tượng được bàn tán về nhiều nhất trong những giờ nghỉ giải lao, ngôi sao sáng lớp truởng bị xuống đứng hàng thứ nhì. Con gái ở tuổi chúng tôi thông thường không để lộ tình cảm của mình cho ai biết, sự yêu thương quý mến đa số đều được che lấp bằng những lời chê bai ghét bỏ. Càng để ý tới ai thì càng muốn gây sự chú ý cho người đó. Vương quốc xì trum cũng do trong lúc tán gẩu bàn tính chuyện đối phó với thầy chủ nhiệm LH mà được thành lập. Thầy LH được đặt cho cái biệt danh lảo Gà Mên vì hai vai của thầy cũng hơi khòm khòm và gầy như lảo Gà Mên. Tuy nhiên lảo Gà Mên LH đẹp trai và hiền hơn lão Gà Mên trong truyện rất nhiều. Chúng tôi cùng nhau phong chức cho lớp phó MH làm Tí Vua vì nó có uy nhất đám. TL tinh nghịch nên không ai hợp với tên Tí Phá bằng nó.
-“Tao sẽ gói nhiều món quà nổ tung tụi bây.” Tí Phá TL cười dí dỏm để lộ hai đồng tiền hai bên má.
Đám con gái đề nghị:
-“Cho KLo làm Tí Thi Sĩ đi, nó thích làm thơ.”
KLo vừa cắn cái đầu bút vừa gật đầu:
-“Được, tao làm Tí Thi Sĩ cho.”
-“QQ, còn mày muốn làm Tí gì?”
-“Tao không biết”
Tôi nói:
-“Mày làm Tí Lực Sĩ hay Tí Đô đi QQ, mày to con nhất đám.”
-“Ừm, Tí Đô cũng được.”
NM, đứa con gái nổi tiếng của lớp, nghiêng đầu hỏi:
-“Còn tao là Tí gì đây?”
Tôi suy nghỉ:
-“Tao thấy mày giống Tí Điệu.”
-“Có lý ha, vậy tao lấy tên Tí Điệu.”
Cả đám tiếp tục bàn tán:
-“Còn NB làm gì ta?”
-“Nó học giỏi toán lý hóa, đặt cho NB là Tí Thông Thái.”
MHg, nhỏ con gái có nét đẹp rất khiêm tốn trong cặp mắt của người Á đông. Nó hơi đen, người rất gọn nhưng có vẻ hơi thô, hai gò má cao làm cho khuôn mặt vuông của nó càng cứng cỏi. Tuy vậy, trời phú cho nó nét duyên dáng dễ yêu, tính tình lại rất thân thiện. Có lẻ vì tự thấy mình không đẹp và giỏi bằng các bạn cùng lớp nên nó luôn tự thấy mặc cảm, cho dù tôi vẫn thường nhấn mạnh với nó rằng nó không thua kém ai. MHg lên tiếng:
-“Tao cũng muốn tham gia. Cho tao làm Tí gì đi.”
TL nhanh nhẩu trả lời:
-“Mày làm Tí Quạu được đó MHg. Tí Quạu cũng là nhân vật nổi tiếng.”
MHg nhã nhặn nhận lời. NDu lăng xăng dành:
-“Tí Lười là tao nhe.”
Đám con gái chia nhau chọn hết những tên nổi tiếng trong truyện xì trum. Cả bọn quay qua hỏi tôi:
-“Vậy mày tên gì DT?”
Tôi do dự một hồi rồi tự chọn tên:
-“Tao là Tí Láu.”
Cả đám con gái thắc mắc:
-“Trong truyện đâu có Tí Láu. Tí Láu là sao?”
Tôi trả lời đại khái:
-“Tí láu là tại tao hay nói xịa, nổ bịa lung tung với tính tao hay láu táu.”
Cả nhóm gật đầu thấy đúng. Tôi chỉ nói vậy cho hợp với tên kêu chứ thật ra tôi thích được kêu Tí Láu chỉ vì thấy cái tên hay hay.


Sau khi vương quốc xì trum được 
thành lập, đám con gái càng gắn bó đoàn kết thêm, đi đâu chúng tôi cũng kéo theo cả bầy, làm náo động cả sân trường, ồn ào cả hành lang lớp học, thỉnh thoảng rảnh rổi là chúng tôi lên kế hoạch phá Gà Mên LH. Nhóm xì trum mê nhất là rủ nhau chạy xe đạp ra trường Gia Long ăn chè thập cẩm và gỏi đu đủ những khi được về sớm. Sau lưng trường Gia Long có nhiều xe chè nhưng học sinh trường HB chúng tôi chỉ chấm có một xe. Xe chè này bán chè thập cẩm nước dừa đá bào ngon nhất, cái vị chè thập cẩm đó phải nói là chỉ có một không hai trên thế giới này. Mãi mãi sau này tôi vẫn không tìm được nơi nào bán chè thập cẩm ngon như vậy. Thậm chí công thức của món chè thập cẩm theo kiểu của trường Gia Long cũng gần như đã bị thất truyền. Nơi tụ họp thường xuyên nhất của đám con gái trong lớp nói chung và của nhóm xì trum nói riêng là nhà của MH. Chúng tôi thường tụ tập ở nhà MH vào những lúc được nghỉ tiết, trước khi tới giờ học, hoặc khi được về sớm, để chơi u, chơi giật cờ, chơi linh tinh đủ các trò, tán dốc, tập múa, v.v. Má của MH rất dễ chịu và hiếu khách. Chúng tôi tới nhà MH quá ư là thường xuyên mà bác gái không hề phàn nàn tiếng nào. Nhà MH nằm trong một con đường nhỏ ở gần trường, tuy là con đường nhưng nó rất yên tịnh và ít xe qua lại. Những căn nhà trên con đường này đều kính cổng, chúng tôi tha hồ la hét đùa giỡn, có điều lạ là cũng không thấy ai ra than phiền. Riêng tôi, tôi thương nhất hàng dừa lửa mọc dài từ đầu ngõ tới trước cổng của căn biệt thự đối diện nhà MH. Tôi vẫn thường ước ao một ngày nào đó trái dừa sẽ rớt xuống cho chúng tôi thử nhưng tháng ngày qua vẫn không thấy trái nào rớt.
Dân xì trum 8P2 bây giờ tản mát các nơi trên thế giới, thậm chí có đứa cũng không nhớ mình là Tí gì nhưng mỗi lần gặp lại, chúng tôi đều nhắc đến Gà Mên LH, “con đường có lá dừa bay”, những lần rong rủi đây đó và những kỷ niệm vặt vảnh của thời con gái đầy mộng mơ [không mơ làm thi sĩ, mà mơ làm xì trum.
(Dựa trên những mẫu chuyện thời học sinh, các chi tiết có thể bị sửa đổi – Thân tặng các bạn HB, đặc biệt là HB8P2)
DTDT

No comments:

Post a Comment