Phần VI – KL và đội múa 8P2
Nhờ sự chỉ đạo múa khá “chuyên nghiệp” của KL, lớp tôi đã đoạt giải nhất văn nghệ của trường hai năm liên tiếp, năm lớp sáu và năm lớp bảy. Bài múa “Nhạc rừng” của năm lớp sáu đã được trường cử đi tham gia các cuộc thi đua do các quận và thành phố tổ chức. Sang tới năm lớp bảy, đám con gái chúng tôi chọn màn múa quạt. Thông thường trong màn múa quạt của những đội múa chuyên nghiệp hay nghiệp dư thì các vũ công luôn mặc trang phục mang tính chất dân tộc Việt nam như áo dài, áo bà ba hoặc xà rông, nhưng chúng tôi đã chọn mặc áo trắng và jupe trắng để cho mới lạ. Đúng là con gái HB học trường Tây có khác! Cũng có thể vì lý do riêng tư nữa, chúng tôi muốn thể hiện với xã hội rằng tuy chúng tôi là những đứa con gái học trường Tây mặc jupe nhưng chúng tôi vẫn có thể đại diện cho con gái Việt nam. Năm đó, màn múa quạt của lớp tôi đã giành được giải nhất văn nghệ, thắng luôn cả màn nhạc cảnh “Bạch Tuyết và bảy chú lùn” được dàn dựng công phu của lớp sáu. Khác hơn mọi năm, trường đặc biệt tổ chức văn nghệ Tất Niên trong rạp hát Lê Ngọc. Không biết do vô tình hay cố ý, cô giáo chuyên phụ trách chương trình đã xếp màn múa của chúng tôi vào màn chót sau nhạc cảnh “Bạch Tuyết và bảy chú lùn”. Theo lệ thường thì màn kịch hay nhạc kịch với nhiều diễn viên có trang phục đẹp luôn luôn nằm chót trong chương trình. Do đó khi lớp sáu trình diễn tới đoạn Hoàng tử cứu sống Bạch Tuyết thì mọi người tưởng rằng chương trình sắp hết nên kéo nhau ra về. Chỉ còn vài chục người ngồi lát đát, thưa thớt trong rạp. Chúng tôi đứng sau sân khấu nhìn học sinh lũ lượt ra về vừa buồn lại vừa nản. KL phải khuyên đám con gái lấy hết tinh thần ra trình diễn. Cả bọn đồng ý với nhau cho dù chỉ còn vài người hay không có khán giả thì chúng tôi vẫn trình diễn cho hết bài, quyết không bỏ cuộc. Ngày hôm đó, chúng tôi đã múa thật hay, động viên nhau bằng những nụ cười tươi trên môi, quấn quít nhau trong điệu múa, quên hẳn là khán giả có đông hay không. Tôi cảm thấy lòng mình thật ấm, tôi biết tôi không cô đơn, bạn bè tôi đang cùng tôi trải nghiệm và vượt qua những thử thách trong cuộc sống.
Bước qua năm lớp tám, nhóm con gái trong đội múa quyết định chọn bài múa nào phải thật đặc sắc và mặc trang phục thật lạ để không bị chìm lỉm trong chương trình văn nghệ như năm lớp bảy. Đạo diễn múa tài năng KL đề nghị chúng tôi múa bài Thiếu Nhi Thế Giới Liên Hoan vì bài này có tính cách quốc tế, và lại không khô như những bài hát khác đang được hát hàng ngày trong nước. Lần này nhóm múa tuyển thêm vài bạn mới tham gia để đóng nhiều quốc gia hơn, nhưng sau khi tập dượt vài đợt thì nhóm chỉ chọn thêm được ba bạn tham gia là TV, PK và TL. Mười một đứa con gái họp mặt ở nhà MH như thường lệ để chọn vai cho từng nước trên thế giới. Những nước anh em với Việt Nam đi dự Thế Giới Liên Hoan dĩ nhiên phải có Lào hoặc Campuchia, Trung Quốc và Liên Xô. Ngoài bốn nước đó, tôi đề nghị nước thứ năm là nước Pháp vì chúng tôi học Pháp văn và mê nước Pháp từ tận trong xương tủy. Lúc chia vai Lào và Trung Quốc thì mấy đứa con gái bị sắp vai này có vẻ do dự như không bằng lòng. Cũng may cho tôi, MH với MHo, chúng tôi thuộc loại dáng cao nên không bị chọn làm Lào hay Trung Quốc. Tới lần tập múa thứ hai thì tự nhiên hết đứa này kêu mệt lại đến đứa kia nói bận rộn nên buổi tập bị dời liên miên. Cuối cùng dò la năn nỉ lắm tôi mới biết không ai muốn làm Lào hay Trung Quốc nên giả đò kiếm cớ không xuất hiện. Bữa họp khẩn cấp liền được truyền, tôi bàn:
-“Trong đám tụi mình không ai muốn làm hai nước láng giềng thì sao đây? Hay mình chọn nước khác đi.”
MH gật đầu đồng ý:
-“Ừ, không ai thích mặc xà rông với áo tàu thì chọn nước khác vậy.”
KL đứng dậy đưa mắt hỏi đám con gái:
-“Vậy mình chọn Việt nam, Liên xô, Pháp. Thêm hai nước nào nữa đây?”
MHg giơ tay đề nghị:
-“Nước Đức nhen.”
PK gật gù ủng hộ:
-“Được đó, Đức cũng là nước văn minh. Mà Đông Đức hay Tây Đức?”
TL tặc lưỡi:
-“Tao thích Tây Đức hơn.”
MH chớp mắt cười:
-“Đông Tây cũng được, miễn là nước Đức là được rồi.”
PT với TV cùng lên tiếng:
-“Thêm Tiệp Khắc nữa”.
Cả bọn phấn khởi đồng ý. Phim Tiệp Khắc “Cô bé từ trên trời rơi xuống” với người máy dễ thương Maika đã rất nổi tiếng thời ấy nên Tiệp Khắc cũng là nước thần tượng của nhiều người.
TL cười lém lỉnh hỏi:
-“Đổi nước Việt nam thành nước khác luôn được không?”
MH, tôi và KL đều la lên phản đối:
-“Không được, phải có Việt nam chứ!”
MC hơi mím môi dè dặt hỏi:
-“Mình múa thiếu nhi thế giới mà không có Lào, Campuchia với Trung Quốc là các nước anh em thì có bị thầy cô nói không?”
Cả bọn ngần ngừ giây lát. NM đứng dậy quàng tay qua vai KL, nhướng mày nhìn cả đám:
-“Chắc không sao, mình chỉ múa, làm văn nghệ thôi mà.”
Tôi nói đùa:
-“Coi như đại diện mấy nước đó bị bệnh, không đi dự Liên Hoan được đi.”
MHo cười khúc khích:
-“Đã có Việt nam và Liên xô đại diện cho các nước anh em rồi.”
Cả đám con gái bắt đầu bàn tán xôn xao việc phân chia vai cho từng quốc gia, cách trang phục, dàn dựng màn múa, , và nhiều chi tiết khác. Tôi bỗng dưng thấy hình như các bạn tôi đã lớn ra. Đám con gái bắt đầu biết điệu, bắt đầu để ý tới hình dáng của mình, luôn muốn mình nổi như ngôi sao sáng trong lòng những người chung quanh. Thì ra, đám con gái đã thật sự dậy thì.
-“Trong đám tụi mình không ai muốn làm hai nước láng giềng thì sao đây? Hay mình chọn nước khác đi.”
MH gật đầu đồng ý:
-“Ừ, không ai thích mặc xà rông với áo tàu thì chọn nước khác vậy.”
KL đứng dậy đưa mắt hỏi đám con gái:
-“Vậy mình chọn Việt nam, Liên xô, Pháp. Thêm hai nước nào nữa đây?”
MHg giơ tay đề nghị:
-“Nước Đức nhen.”
PK gật gù ủng hộ:
-“Được đó, Đức cũng là nước văn minh. Mà Đông Đức hay Tây Đức?”
TL tặc lưỡi:
-“Tao thích Tây Đức hơn.”
MH chớp mắt cười:
-“Đông Tây cũng được, miễn là nước Đức là được rồi.”
PT với TV cùng lên tiếng:
-“Thêm Tiệp Khắc nữa”.
Cả bọn phấn khởi đồng ý. Phim Tiệp Khắc “Cô bé từ trên trời rơi xuống” với người máy dễ thương Maika đã rất nổi tiếng thời ấy nên Tiệp Khắc cũng là nước thần tượng của nhiều người.
TL cười lém lỉnh hỏi:
-“Đổi nước Việt nam thành nước khác luôn được không?”
MH, tôi và KL đều la lên phản đối:
-“Không được, phải có Việt nam chứ!”
MC hơi mím môi dè dặt hỏi:
-“Mình múa thiếu nhi thế giới mà không có Lào, Campuchia với Trung Quốc là các nước anh em thì có bị thầy cô nói không?”
Cả bọn ngần ngừ giây lát. NM đứng dậy quàng tay qua vai KL, nhướng mày nhìn cả đám:
-“Chắc không sao, mình chỉ múa, làm văn nghệ thôi mà.”
Tôi nói đùa:
-“Coi như đại diện mấy nước đó bị bệnh, không đi dự Liên Hoan được đi.”
MHo cười khúc khích:
-“Đã có Việt nam và Liên xô đại diện cho các nước anh em rồi.”
Cả đám con gái bắt đầu bàn tán xôn xao việc phân chia vai cho từng quốc gia, cách trang phục, dàn dựng màn múa, , và nhiều chi tiết khác. Tôi bỗng dưng thấy hình như các bạn tôi đã lớn ra. Đám con gái bắt đầu biết điệu, bắt đầu để ý tới hình dáng của mình, luôn muốn mình nổi như ngôi sao sáng trong lòng những người chung quanh. Thì ra, đám con gái đã thật sự dậy thì.
Sau này ra đời lập nghiệp, KL không theo đuổi nghệ thuật mà nó làm nghề buôn bán. Làm buôn bán dù sao cũng thực tế hơn là theo nghệ thuật múa, nhất là ở thời buổi mà kiếm miếng ăn cái mặc vẫn còn rất khó khăn, chưa nói tới muốn tham gia vào đoàn múa chuyên nghiệp cũng rất khó. Giá mà KL có cơ hội phát triển tài năng, có lẻ nó sẽ rất thành công và không chừng nó sẽ trở thành người nổi tiếng.
DTDT
No comments:
Post a Comment